-Tôi rất áy náy. Nguyên Trâm đang trên con đường thăng quan tiến chức. Cả cuộc sống và sự nghiệp của Nguyên Trâm vốn rất bằng phẳng, cho nên sự xuất hiện của tôi như một rào cản làm chị ấy bị gấp gãy, làm chị ấy bị người khác coi thường, người nhà đay nghiến, sự nghiệp tan tành.
Catherin nói nhiều như vậy đều là đau lòng cho Nguyên Trâm nhưng lại không nói bản thân mình nghĩ như thế nào.
-Vậy cậu có đồng ý mối hôn sự này không?
Catherin không che giấu:
-Đồng ý hay không đồng ý thì có gì khác nhau đâu? Đi đến một bước này, chúng tôi nào có sự lựa chọn? Chỉ là tôi thấy không đành lòng cho chị ấy.
Trong lòng Ái Triêm hụt hẫng, đều là người có năng lực toàn diện, đều là người có xuất thân danh môn, nhưng ngay cả giới tính bản thân cũng không có quyền lựa chọn. Lỗi không phải ở hai người nhưng vì ánh mắt nhìn của nguời đời lại trở nên bất hạnh.
Ái Triêm không biết nên nói gì nữa, bởi vì chưa từng trải qua cảm giác của Catherin, cái loại cảm giác thân bất do kỷ, không làm chủ được vận mệnh này cũng không phải nói mấy câu là có thể xoa dịu được sự đau xót trong lòng Catherin.
Ái Triêm không hề bất ngờ khi Nguyên Trâm quyết định công khai mọi chuyện với gia đình. Chị ấy là một người vô cùng có trách nhiệm, bất kể xuất phát từ mục đích gì đi chăng nữa thì chỉ cần đã chấp nhận Catherin thì đã chị ấy sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc Catherin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2708369/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.