Hai năm sau, tại sân bay thành phố N. Ái Triêm vẫn phong thái trẻ trung với quần Jean áo pull, mái tóc dài truyền thống đã được uốn xoăn bung xõa trên vai. Cô đáp chuyến bay của hàng không Việt Nam Airlines về nước là để tham gia vào công cuộc thiết kế công trình kiến trúc mang tính biểu tượng văn hóa quốc gia.
Hai năm trước khi sang Mỹ, sinh hoạt của cô trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Không có Catherin nên cảm giác cô đơn hơn, nhưng cũng giúp cô tập trung vào chuyên môn nhiều hơn.
Trong một khoảnh khắc nào đó cô cũng đôi lúc đột nhiên nhớ đến nguời đàn ông đã một thời thanh xuân đi qua đời cô đó.
Vì không cho bản thân có thời gian dư thừa suy nghĩ miên man, sau khi hết hợp đồng với Furny, cô lại bắt đầu đi nộp hồ sơ xin việc ở những nơi khác mặc dù Tổng giám đốc Furny năn nỉ cô ở lại.
Cô muốn trải nghiệm môi trường làm việc khác nhau để có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh.
Vùi đầu làm việc quên ăn quên nghỉ, với tư chất và kinh nghiệm có được khi cùng làm việệc với Trâm Chi ở Việt Nam, cũng như kinh nghiệm trước đó ở Funny, nhanh chóng bắt nhịp với đội nhóm rất tốt.
Nhờ đó mà cô cũng trở thành nhà thiết kế đầu tiên của Việt Nam tham dự cuộc thi thiết kế nội thất trẻ quốc tế. Ngay khi cô chưa về nước đã được mời đến ký kết hợp đồng với đội thiết kế biểu tượng quốc gia Việt nam.
Ái Triêm vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2708368/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.