-Ba.. ba ơi… ba….
Ái Triêm hét lên thất thanh. Cô lấy hết sức xô ngã tên thủ hạ đứng cản trước mặt cô, bất chấp lao tới.
- Ba. Con đến rồi đây!
Có lẽ bị tiếng hét đau lòng của cô làm cho tỉnh táo, ba Chỉnh ngước nhìn lên quẫy quẫy người.
Nhìn ba tuổi tác đã cao, bị đánh đập chưa nói còn bị cột treo lên cao mà Ái Triêm ứa nước mắt, nét căm phẫn cùng hoảng sợ tột độ hiện rõ trong mắt cô, hai năm tay cô siết chặt lại, cố ngăn tiếng nấc nghẹn.
- Thật cảm động quá đi! Nếu như tao là mày, tao sẽ ngoan ngoãn hơn một chút. Có lẽ lão già kia sẽ ít chịu khổ hơn một chút. Ha ha ha..
Ngọc Minh không biết xuất hiện từ lúc nào đứng ở lan can trên gác lửng hất hàm vừa nói vọng xuống, vừa bật cười ha hả.
-Ngọc Minh. Ba của tôi với cô từ trước tới giờ không thù không oán. Có gì thì hãy tính toán với tôi. Sao lại hành hạ ông ấy như vậy ?
Ái Triêm mặt trắng bệch đứng ở dưới hét lên, hai tên đàn ông vừa nãy đã lao tới ghì cô xuống khiến cô không thể làm gì được. Cô chỉ còn biết trợn trừng mắt nhìn thân ảnh ba Chỉnh đung đưa trên cao mà đứt từng khúc ruột.
- Đừng hại ba tôi … Tôi xin cô...
-Xin tao? Ha, ha ha. Nếu mày thể hiện đủ thành ý, tao sẽ rủ lòng thương xót lão ta.
Nói rồi, đôi bốt của cô ta nện lên sàn cầu thang bằng sắt vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2707754/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.