Phòng bếp không lớn, tam người đã đủ chen, dù sao cũng không có aimong đợi tôi sẽ làm gì cho nên tôi hợp tình hợp lý đi ngủ một giấc…
Vừa tỉnh ngủ, thức ăn đã ở trên bàn…
Bữa cơm rất thịnh soạn, tay nghề nấu nướng của Phi Yên tốt là điềukhông thể phản đối, đặc biệt là món “Ốc biển cát tường” này, nghe nóiđược nấu từ trứng gà và sữa làm thành, ngon lành mềm mại, thanh đạm ngon miệng.
Còn cả món sườn cừu hạt mè nữa, ngoài xốp trong mềm, vị vừa phải, vừa giữ được vị ngon của thịt cừu nhưng lại không hề có mùi gây…
Nhưng, tôi lại không thể thấy ngon miệng được…
Có ai từng gặp sư tử, gấu bắc cực, hồ ly và cừu trắng ngồi chung một bàn ăn cơm chưa?
Tình cảnh của chúng tôi hiện tại chính là như vậy, đương nhiên tôi là hồ ly, Phi Yên là cừu trắng…
Tĩnh Ảnh ngồi bên trái, Lôi Trạm ngồi bên phải, Phi Yên ngồi đốidiện, chúng tôi bốn người ngồi về bốn cạnh của chiếc bàn hình chữ nhật
Trường hợp này muốn bao nhiêu kì lạ liền có bấy nhiêu kì lạ…
Dưới tình trạng đó tôi chẳng có cách nào buông lỏng tâm trạng mà đi nhấm nháp món ăn ngon hết…
Lôi Trạm và Tĩnh Ảnh đều không nói chuyện với nhau, chỉ không ngừnggắp đồ ăn cho Phi Yên, còn Phi Yên, cô lại không ngừng chú ý đặc biệtđến tôi…
Haiz, ba người này, phải nói thế nào nhỉ? Dù sao cũng khiến người ta cảm thấy thật khó chịu…
“Tôi no rồi, mọi người cứ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882903/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.