Lúc trong lòng Vũ thức dậy, trời đã sáng bảnh mắt.
Đã rất lâu tôi không có một giấc ngủ ngon như vậy, mỗi đêm luôn là ác mộng không ngừng, chỉ khi ngủ bên cạnh Vũ mới có thể ngủ một giấc ngonlành tới tận sáng.
“Ngưng Tịch, chào buổi sáng, ngủ ngon không?” Vũ nằm bên cạnh khẽ hôn lên trán tôi.
Tôi mơ mơ hồ hồ gật đầu rất nhẹ sau đó lại vùi đầu vào lòng anh, hưởng thụ cảm giác ấm áp này, không muốn thức dậy.
“Haha”, tiếng cười của Vũ vang lên phía trên đỉnh đầu, “Em nha, từnhỏ đã thích ngủ nướng rồi, đây là điểm duy nhất không hề thay đổi.”
Lòng tôi đau đớn chỉ vì một câu nói vô tình của anh.
“Vũ,anh cảm thấy em thay đổi à?” Tôi ngửa mặt lên nhìn anh.
“Ngưng Tịch, anh không có ý này, em giận sao?” Vũ phất vuốt vài sợi tóc rơi trên trán tôi, nhẹ giọng nói.
Tôi lắc đầu: “Em không giận.”
Tôi cầm lấy tay Vũ, để tay anh xoa lên gò má mình, “Vũ, mặc kệ em cóbiến thành dạng nào thì trước mặt anh, em mãi mãi là đứa em gái được anh yêu thương, là con bé Ngưng Tịch thích chui vào lồng ngực anh làmnũng.” Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc nói.
Vũ, cho dù em lập mưu tính kế với tất cả mọi người trên thế gian nàycũng sẽ tuyệt đối không tính kế với anh. Bởi vì anh là anh trai của em,là người thân duy nhất trên thế giới này của em, tất nhiên cũng là người duy nhất trong em sự ấm áp trong cái nhà này, là người không bao giờ bỏ rơi em.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/143929/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.