Xe chạy một mạch tới tòa cao ốc ở vùng ngoại ô này. Tôi kéo cửa kínhxe xuống, bên ngoài chẳng biết từ lúc nào mưa đã rơi tí tách rả rích,giương mắt nhìn lên, bên đường là rừng bạch dương mịt mờ trong bóng đêm, có một loại lạnh lẽo, thê lương không nói nên lời…
Tốc độ xe chậm dần, đầu xe chậm rãi quẹo vào lối rẽ chính giữa ẩntàng sau đám cành lá xum xuê. Vừa đến đây, xuyên qua kính chắn gió củaxe đã nhìn thấy một tấm bia đá tạo thành một khối màu đen nằm ven đường, trên mặt có khắc vật tổ màu trắng là một hình rồng, đó chính là con dấu của Hiên Viên gia…
Khối bia đá này tương đương với một đường ranh giới, nói cho nhữngngười tới đây biết rừng rậm và ruộng nương ở hai bên của con đường phíatrước, tất cả đều thuộc về chủ nhân của nơi này – người thừa kế của Hiên Viên gia, anh trai tôi, Hiên Viên Ngưng Vũ.
Xe đi khoảng nửa tiếng, rẽ vào một khúc ngoặt nữa cây cối xum xuê hai bên đột nhiên tách ra, đột nhiên có một luồng ánh sáng, một tòa kiếntrúc khổng lồ hoàn toàn mang phong cách Trung Quốc xuất hiện ngay trướcmặt.
Tại một quốc gia châu Âu toàn là các công trình kiến trúc theo lốiphương Tây, lại có một tòa nhà to như thế mang kiểu kiến trúc TrungQuốc, đó chính là kì tích.
Đây chính là nơi ở của các đời chủ nhân Hiên Viên gia, là sản nghiệp tổ tông để lại cho tôi và Vũ, là gốc rễ của Hiên Viên gia.
Tòa nhà này đã trải qua bao năm mưa gió vùi dập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/143928/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.