“Trừng”
Đỗ Thiên Huyền vẫn dây dưa không chịu buông, Vu Trừng Bình chẳng còn cách nào khác, đành dùng sức đẩy mạnh Đỗ Thiên Huyền làm hắn ngã vào cạnh cửa.
Đỗ Sĩ đi ra cửa mắng: “Ngươi làm đang cái gì, Vu Trừng Bình? Mau cút khỏi nhà ta. Người khác không biết ngươi nhưng ta biết ngươi rất rõ. Loại như ngươi không ngờ vẫn dám dây dưa với Thiên Huyền.”
Vu Trừng Bình thấy Đỗ Thiên Huyền ngã, đang muốn đỡ hắn nhưng thấy vậy thì kinh hãi lùi về sau rồi cấp tốc quay đầu chạy đi.
Đỗ Thiên Huyền cũng muốn đuổi theo nhưng bị Đỗ Sĩ giữ lại.
“Con điên rồi sao? Cái tên đó có gì tốt chứ. Con bị hắn lừa một lần còn chưa tỉnh ngộ? Lần này về Đài Loan lại muốn bị lừa thêm lần nữa mới chịu sao?”
———————-
Vu Trừng Bình bắt một chiếc taxi để về nhà.
Đại não trống rỗng, nghĩ đến chuyện xảy ra đêm nay, khiến hắn không chịu nổi mà khóc rống lên.
“Mình đang làm cái gì …? Tại sao lại để mọi chuyện ra nông nổi này? Đáng lý không nên gặp mặt cậu ấy … Ngàn vạn lần … đều là lỗi của mình …”
Nghĩ tới chuyện Đỗ Thiên Huyền thế mà lại nói muốn kết hôn cùng hắn, còn an bài cả hai sống chung, lại muốn cho Đỗ Bác Ngạn biết quan hệ của cả hai, khiến hắn xúc động đến run người.
Nhưng loại cảm xúc này vô pháp làm hắn cảm thấy vui sướng. Biết rõ cả hai căn bản không thể gần nhau, nhưng những lời nói yêu thương của Đỗ Thiên Huyền đêm nay làm đáy lòng hắn xuất hiện cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-nam-nhan/70301/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.