Trận chung kết cúp KPL mùa thu, trong sự chờ đợi của công chúng chính thức bắt đầu. Đông Hoàng cấp 1 vô cùng mạnh, Mộng Kỳ cấp 1 cũng không yếu, hai phe không hẹn mà cùng lúc xâm lược rừng chiếm bùa xanh đầu, kết quả biến thành trao đổi bùa, ai cũng ăn thiệt, đoàn cấp 1 căn bản là không thể đánh. Hoa Mộc Lan, Lão Phu Tử, Gia Cát Lượng ba người phân biệt ở ba đường quét binh, phụ trợ Đông Hoàng ở bên hỗ trợ Lý Bạch quét rừng. Chiến thuật của đối phương cũng tương tự, cho phụ trợ Thái Ức hỗ trợ Marco nhanh chóng đạt cấp 4. Tướng đi rừung của 2 phe tựa hồ cùng lúc đạt cấp 4. Nếu như đổi thành trước đây, thói quen của Thời Việt là sau khi đạt cấp 4 sẽ đi đường trên của Phù Âm, nhưng trận này Thời Việt ngược lại — cấp 4 không đi đường trên, mà là bộc sau đi tới đường giữa. Thời Việt vừa rồi mới cố ý giữ lại quái nhỏ gần đường giữa, dựa vào đó tạo mới tuyệt chiêu. Lục Thanh Vũ vào lúc Thời Việt tạo tuyệt chiêu biết được anh muốn giết Doanh Chính, bèn dùng trược chiêu 1,2 để đánh Doanh Chính chỉ còn nửa cây máu, đến lúc này, Lý Bạch đột nhiên từ tường xuyên tới, chiêu 1 đánh choáng Doanh Chính, chiêu 2 giảm tốc, lại theo sau tuyệt chiêu thanh liên kiếm ca! Chỉ nhìn thấy vô số tia kiếm trắng tuyết đột nhiên đâm vào Doanh Chính, khiến Doanh Chính ngã tại chỗ. —- First blood! Lý Bạch nhận được kill đầu tiên! Kết quả này khiến người chỉ huy của Long Tộc cũng cảm thấy ngoài ý muốn, Lâm Nghị vốn cho rằng Thời Việt sau khi đạt cấp 4 sẽ đến đường trên chi viện, thế là cho phụ trợ nhà mình tới trước lùm cỏ đợi, ai ngờ được, Thời Việt đột nhiên vòng lại đường giữa, phối hợp với Gia Cát Lượng giết Doanh Chính. Đường giữa mất mạng, đánh đoàn trực diện thiếu người, đợt bạo quân đầu tiên chỉ có thể nhường lại. Một kill cộng với một bạo kích, chiến đội Mục Tiêu ở đầu trận xem như chiếm được chút ưu thế, nhưng chút ưu thế này không thể quyết định thắng thua, cần phải chắc chắn hơn! Thời Việt sau khi cướp được bạo quân liền tiến vào rừng, quét sạch một đợt quái. Lúc này, đồng đội phe ta đã đạt đủ cấp 4. Hoa Mộc Lan của Phù Âm trước khi đạt cấp 4 luôn bị Quan Vũ áp chế đánh, đạt cấp 4 rồi, Hoa Mộc Lan sẽ từ binh nhỏ hóa thân thành chiến thần, khí thế ngút trời nhào về phía Quan Vũ! Nữ tuyển thủ này trong trận đấu hung dữ như vậy, Lâm Nghị đã từng bị Hoa Mộc Lan của cô dạy dỗ rất nhiều lần, thế nhưng không ngờ rằng, cô lại dám trực tiếp nhào tới cường sát Quan Vũ như vậy? Đùa gì vậy? Quan Vũ của Nghị ca anh chính là đứng đầu KPL đấy, có thể tùy tiện cho người khác cường sát sao? Lâm Nghị nhấc mày, quyết đoán cho Quan Vũ đánh tuyệt chiêu, tư thế xung phong đạp thắng vào Hoa Mộc Lan, đánh choáng đối phương, theo sau điên cuồng kéo Hoa Mộc Lan về phía dưới trụ. Hoa Mộc Lan nháy mắt chỉ còn nửa cây máu, còn bị trụ phòng ngự đánh 2 lần. Lúc này, người bình thường sẽ dùng chiêu chớp nhoáng để tháo chạy, Lâm Nghị không nghĩ tới Phù Âm lại không hề chạy, ngược lại đánh trả! Trạng thái song kiếm 2 giảm tốc phạm vi, theo sau kỹ năng 1 công kích, một hơi đánh ra khống chế trầm mặc! Sau khi bị trầm mặc, Quan Vũ không thể tiếp tục công kích, Hoa Mộc Lan dùng trạng thái trọng kiếm theo sau kỹ năng2 đánh Quan Vũ ra khỏi phạm vi trụ. Lúc này Hoa Mộc Lan chỉ còn chút máu, Quan Vũ chỉ cần tùy tiện đánh một đao sẽ bị treo. Nhưng giây sau đó, liền nhìn thấy kiếm đặc trưng của Lý Bạch phóng tới! Một đoạn tương kính tửu đánh choáng, phế mất công kích của Quan Vũ, lại tiếp tục phụ công, theo sau 2 lần đánh choáng, Quan Vũ hầu như không thể đánh bất kỳ kỹ năng nào, trực tiếp bị Lý Bạch dùng tuyệt chiêu đánh chết! Vậy Hoa Mộc Lan thì sao? Vào thời khắc Lý Bạch xuất hiện, cô liền lượn đi, chạy so với thỏ còn nhanh hơn. Hai người phối hợp ăn ý, Hoa Mộc Lan trước tiên đánh hết máu của Quan Vũ, đợi Lý Bạch đến thu hoạch, cái loại cảm giác bị đối phương xem là máy rút tiền đúng là đáng ghét! Lý Bạch nháy mắt đã ôm trong mình 2 kills, kinh tế đã vượt xa đi rừng Marco của Long Tộc. Nhưng Long Tộc không phải là là đội yếu đợi người ta đến ức hiếp. Đường giữa và đường trên bị Lý Bạch giành kill, thì đường dưới, Thái Ức, Mộng Kỳ và Marco liên thủ cường sát Lão Phu Tử. Số kill toàn trận hiện tại 2:1, kinh tế cách biệt không đến 1000, hai phe vẫn giữ cục diện giằng co như cũ, ai cũng không thể lơ là. Mà sau đó Lâm Nghị rất nhanh phát giác được gì đó không đúng…. Kinh tế toàn đội tuy cách biệt không đến 1000, nhưng một mình Lý Bạch lại có kinh tế cao nhất trận! Ba quái rừng của cả khu bùa xanh và đỏ, Lý Bạch xem như có lấy hết cũng không thể có nhiều tiền như vậy. Đến cả lợi ích từ 2 kill, cũng không đến mức cách Marco nhiều đến vậy. Chỉ có một cách giải thích duy nhất, chính là tuyển thủ của chiến đội Mục Tiêu, đang cố ý nhường toàn bộ tài nguyên cho Lý Bạch. Vừa nãy lúc bị Hoa Mộc Lan và Lý Bạch liên thủ cường sát, Lâm Nghị có chú ý đến, Lý Bạch giết xong Quan Vũ thuận đường thu hết quái bên sông. Cả chút thịt dư cũng không chừa, tích tiểu thành đại. Càng đáng sợ hơn là, sau khi Hoa Mộc Lan hết máu chạy về nhà, kinh tế đường trên thế mà nhường hết cho Lý Bạch. Lâm Nghị: “…………” Phù Âm có phải đối xử quá tốt với Thời Việt rồi hay không? Đường trên nhường kinh tế cho đi rừng, đây là đãi ngộ cấp bậc hoàng đế đó nha! Lâm Nghị phát giác không đúng, lập tức báo với mọi người: “Mọi người chú ý nước đi của Lý Bạch, cả đội bên đó đang nhường toàn bộ kinh tế cho cậu ấy, đây mới là cách đánh đi rừng trọng tâm chân chính! Chúng ta cần phải nghĩ cách giết Lý Bạch, không thể để cậu ấy thuận lợi phát triển!” Tuyển thủ đi rừung Cao Nguyên cũng lên tiếng: “Không sai, đoàn chiến có thể thua, Lý Bạch bắt buộc phải chết!” Con tướng Lý Bạch này ở đầu trận lực công kích không hề mạnh, nhưng chỉ cần đợi hắn tạo đủ trang bị, hắn sẽ trở thành vương giả nơi này. Kỹ năng chuẩn xác, thân thủ linh hoạt, kỹ năng 2 và 3 khi đánh đều sẽ “khiến đối thủ không thể tránh được”, người chơi tốt có thể tránh được cả sát thương từ tuyệt chiêu và trụ phòng ngự. Chiến đội Long Tộc lại không có tướng khống chế, Lý Bạch nếu như tiếp tục tung hoành, gây nhiễu vậy thì Long Tộc cũng thực sự hết cách. Đội hình lần này của Long Tộc không có khắc tinh của Lý Bạch, đây cũng là điểm mấu chốt khiến Thời Việt quyết định chọn Lý Bạch. Nếu như để Lý Bạch tiếp tục hướng thụ sự bảo hộ từ đồng đội một cách không kiêng kị gì như vậy, sau khi thuận lợi phát triển, cuối trận hắn sẽ trở thành con BOSS vô cùng khó xử lý! Bắt buộc phải đánh gãy nhịp đấu của anh. Lâm Lạc Nhiên là người hiểu rõ anh nhất, thân là đồng đội của Thời Việt cả 3 mùa giải, cậu cực kỳ hiểu rõ nhịp đấu của anh. Nghe đến đây, Lâm Lạc Nhiên bèn lên tiếng: “Ngồi chờ bùa xanh, anh ấy sẽ đến cướp bùa.” Thời Việt cực kỳ thích tiến công, đặc biệt là sau khi chọn con tướng có thân thủ linh hoạt như Lý Bạch, anh sẽ theo quán tính mà quét sạch rừng nhà mình, rồi lại nhắm thời gian đi cướp rừng đối phương, tích tiểu thành đại, kéo giãn kinh tế vượt xa đối phương. Lúc thâm nhập rừng, anh sẽ trước dùng kỹ năng núp trong cỏ, qua vài giây quan sát, nếu như có người tới thủ sẽ rút lui, nếu không có ai thì yên tâm cướp. Lý Bạch linh hoạt rất khó bắt, Thời Việt lại là người lớn gan, thường xuyên thích đi cướp rừng một mình. Lâm Lạc Nhiên biết thói quen của anh, vậy nên mới ngồi trước ở lùm cỏ bên đường giữa, quan sát động tĩnh của anh, quả nhiên Lý Bách từ bên sông đi tới, lưu lại tia kiếm trong lùm cỏ, nháy mắt bùa xanh tạo mới, nhanh chóng cướp bùa. Lâm Lạc Nhiên ở trên bản đồ đánh tín hiệu, nói: “Ép anh ấy trở lại.” Lâm Nghị hiểu ý, Quan Vũ từ đường trên chạy đến rừng, mở tuyệt chiêu một đao bổ xuống, Thời Việt phát giác không đúng, quyết đoán từ bỏ bùa xanh, trực tiếp về lại chỗ cũ. Lý Bạch mở tương kính tửu đợt 3 sẽ quay về vị trí ban đầu, Doanh Chính nhắm chuẩn thân ảnh trong lùm cỏ, trực tiếp đánh dấu thân ảnh rồi đánh kỹ năng 1 mưa kiếm, kết quả Lý Bạch vừa trở về, liền bị một màn mưa kiếm đánh trúng! Thời Việt biết bản thân đã trúng bẫy của Lâm Lạc Nhiên, lập tức chạy đến lùm cỏ thông qua rừng phe mình rút lui. Doanh Chính truy đuổi không tha, trực tiếp mở tuyệt chiêu điên cuồng bắn tên. Mắt thấy Lý Bạch sắp bị đánh chỉ còn một giọt máu, đúng vào lúc này, Hoa Mộc Lan ở đường trên đột nhiên mở chiêu trọng kiếm chạy đến, trực tiếp dùng thân cản trước người Lý Bạch. Trên mưa Doanh Chính đi theo hình rắn, Hoa Mộc Lan cũng đi theo hình rắn đỡ kiếm…. Cô thế mà lại hoàn toàn cản hết số tên Doanh Chính bắn ra, khiến cho Lý Bạch yếu máu có đường thoát thân! Hoa Mộc Lan cũng bị đánh cho yếu máu, nhanh chóng rút lui trở về rừng nhà mình. Nếu như cô tới chậm một bước, Lý Bách vừa rồi đang làm lạnh kỹ năng, rất có khả năng vị tên của Doanh Chính quét trúng mà tử trận. Là Hoa Mộc Lan dùng thân cản lại một loạt sát thương, khiến Lý Bạch thoát khỏi khốn cảnh. Thời Việt nhìn về cô gái sắc mặt bình tĩnh bên cạnh mình, trong lòng bỗng nhiên ấm áp, nói: “Cảm ơn.” Phù Âm mỉm cười: “Không cần khách khí, chút nữa đợi anh đại sát tứ phương.” Kênh live lúc này cũng có nhiều khán giả điên cuồng bình luận, đặc biệt là fan của Thời Việt cũng kích động không thôi: “Âm tỷ cũng quá tốt rồi!” “Nữ thân không nỡ để Lý Bạch chết, trực tiếp chạy tới dùng thân chắn mưa kiếm, phải gọi là chân ái mới đúng!” “Việt ca xấu hổ chưa, đã để con gái giúp anh đỡ kiếm, chút nữa nếu không lấy được quarta hay penta, vậy làm sao xứng với sự bảo vệ của cô ấy chứ?” Khán giả đang kích động, hai vị MC cũng không ngồi yên, Thất Thiếu nói: “Việt thần hôm nay được nhận đãi ngộ VIP, tất cả tài nguyên rừng, quái ven sông cũng đều nhường hết cho anh, đường trên còn nhường binh tuyến cho anh, thậm chí chủ động chạy tới chắn kiếm cho anh….” Dữu Tử đáp: “Hưởng thụ đãi ngộ tốt như vậy, chút nữa đánh đoàn không thể khiến đồng đội thất vọng được.” Cái gì gọi là rừng trọng tâm? Trận đấu hôm nay của Thời Việt, mới chính là rừng trọng tâm chân chính. Cho dù là lúc còn ở Thiên Hoàn, anh cũng chưa từng hưởng thủ sự bảo hộ của đồng đội đến mức như vậy. Phù Âm hoàn toàn tin tưởng anh, khiến trong lòng anh tràn ngập sự ấm áp, cũng đồng thời tiếp thêm tinh thần chiến đấu cho anh, Cô vì không để anh chết, có thể chạy từ nơi xa tới cứu anh, nhường anh kill, nhường anh tài nguyên, đó là bởi vì cô tin rằng Lý Bạch của anh có thể carry toàn trận. Mà Thời Việt cũng tuyệt đối không muốn phụ lòng nữ thần và đồng đội. Phù Âm lúc còn là tân binh, anh liền đăng ký tài khoản nhỏ dẫn cô đấu trận cấp đồng, lúc đó, nick nhỏ chưa mua nhiều tướng, thế là anh vẫn luôn dùng Lý Bạch, mỗi lần đều thắng mười mấy trận, trước giờ chưa từng thua. Cũng có thể bắt đầu từ lúc đó, cô vẫn luôn cảm thấy Lý Bạch của Thời Việt rất mạnh, mạnh vô địch. Phù Âm lúc còn là tân binh, rất nhiều tướng đều không phân biệt nổi, lại vẫn luôn nhớ đến cảnh tượng Lý Bạch của Việt ca phản kích đối thủ. Thao tác lưu loát, hoa lệ như vậy, cũng là thứ đầu tiên thu hút cô đến với trò chơi này, Nếu như nói, Lý Bạch là tín ngưỡng của Thời Việt thì Phù Âm cũng có. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thao tác linh hoạt, ngang ngược của Lý Bạch, cô sẽ không nổi húng muốn trở nên mạnh hơn, thậm chí là có ý nghĩ muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp. Lý Bạch đưa cô vào game này, cô liền dựa Hoa Mộc Lan để thành thần. Trận quyết đấu của ngày hôm nay, cô và anh đều chọn ra con tướng yêu thích nhất cũng như sở trường nhất của mình, Phù Âm tin rằng, bọn họ nhất định có thể thắng trận này! *** Sau đó chiến đội Mục Tiêu càng đánh càng thuận, Lâm Nghị ngược lại càng lúc càng đau đầu. Không dễ dàng gì mới có cơ hội đánh Lý Bạch, ngồi mai phục trước để cường sát, ai có thể nghĩ đến Hoa Mộc Lan từ chỗ xa như vậy tới cứu được Lý Bạch một mạng chứ. Lượng máu của Lý Bạch chỉ còn đúng 200 điểm, nếu như trúng 1 tên trong mưa kiếm của Doanh Chính, hắn liền tử trận. Đáng tiếc là trận đấu không có “nếu như”. Một màn này không thể giết Lý Bạch, Thời Việt đã cảnh giác, về sau càng khó giết. Quả nhiên, tiếp sau đó Lý Bạch không đi một mình cướp rừng nữa, mà gọi theo 2 bảo tiêu cùng đi — Đônh Hoàng ở trước do thám, Gia Cát Lượng ở sau bảo vệ, còn có Hoa Mộc Lan tùy thời chuẩn bị chi viện, đúng chất là khí thế của “Hoàng đế vi hành, ngự tiền đại đao đặc vệ hộ giá”, dưới tình huống như vậy, muốn mai phục cường sát Lý Bạch, tựa như trở thành hi vọng xa vời. Mọi người chỉ có thể thay đổi sách lược tấn công Lão Phu Tử. Tuy rằng chiến đội Long Tộc bao vây cường sát Lão Phu Tử 2 lần, nhưng khong thể giải vây cho cục diện rừng chậm rãi bị chiếm đoạt. Kinh tế của Lý Bạch ngày càng cao, lúc trận đấu tiến tới giữa trận, trang bị của anh đã hoàn thành những bước đầu. Lý Bạch có trang bị thành hình lực bạo phát cực lớn, hoàn toàn có thể một chiêu giết chết Doanh Chính và Marco hai con tướng da mỏng. Thời Việt bắt đầu chủ động hành động, đầu tiên cùng phụ trợ đi ngồi chờ ở chỗ buff đỏ của đối phương, đợi lúc Marco tới, một đường truy kích sát Marco. Tiếp sau đó, lại lợi dụng quái rừng của đối phương tạo mới chiêu, mở tuyệt chiêu cường sát Doanh Chính! Lý Bạch vô tung vô ảnh, khiến Long Tộc vô cùng đau đầu. Mỗi lần đoàn chiến còn chưa kịp đánh, trung tâm thu hoạch nhà mình đều bị cường sát. Lão Phu Tử của Diệp Phong bị bắt đến kinh tế không thế lên nổi, anh dứt khoát không tham gia đoàn chiến, thừa lúc Long Tộc thiếu người điên cuồng dẫn tuyến. Trong lúc không để ý đến, binh tuyến đường dưới đã bị Lão Phu Tử triệt để đánh xuyên. Mà đường trên, Hoa Mộc Lan cũng điên cuồng dẫn tuyến, một khi Quan Vũ rời vị trí đi chi viện, Phù Âm lập tức nhào ra đánh sạch binh tuyến. Binh tuyến hai đường gặp nguy lại thêm Lý Bạch không ngừng gây nhiễu ở rừng, khiến chiến đội Long Tộc vẫn luôn phải dè dặt phòng thủ. Theo từng trụ ngoài bị phá, rừng đường trên và dưới rất nhanh bị xâm lấn, trở thành vườn hoa sau nhà tùy ý Lý Bạch chạy chơi. Áp lực binh tuyến ba đường khiến Long Tộc không thể không thủ tại cao địa, mà Lý Bạch ngược lại tiếp tục cho đồng đội dẫn tuyến, một mình anh đi đơn chiến chúa tể. Lý Bạch đầy máu giết chúa tể! Chúa tể tiên phong ba đường xuất hiện, đợt tiến công của chiến đội Mục Tiêu chính thức bắt đầu! Con tướng Lý Bạch này đánh trận lật bàn rất khó, nhưng trận ưu thế lại mạnh vô địch. Đặc biệt là khi đoàn chiến ở cao địa, tính năng linh hoạt của Lý Bạch được phát huy đến cực điểm. Người thường khi đẩy trụ cao địa đều sẽ chậm rãi phá, nhưng Lý Bạch không giống, hắn có thể ở phía xa đọc chiêu, sau đó nháy mắt xuất hiện dưới trụ trực tiếp mở chiêu, rồi mở cơ quan trở về chỗ cũ, khiến trụ phòng ngự không đánh được hắn, mà người của đối phương lại bị tuyệt chiêu của hắn đánh yếu máu. Lúc này, đối phương nên rút lui hay không? Nếu không rút lui rất có khả năng bị đoàn diệt, vậy rút thì sao, trụ cao địa sẽ mất. Lý Bạch ở rừng mở chiêu, nháy mắt đến cao địa đánh một màn, sau đó tiếp tục mở chiêu, cách đánh này khiến đối phương phiền chết được. Lý Bạch của Thời Việt liền biểu diễn cho mọi người một mang đoàn chiến cao địa kinh điển. Đầu tiên ở đường giữa, chúa tể tiên phong tiến đến dưới trụ, Lão Phu Tử, Hoa Mộc Lan, Đông Hoàng và Gia Cát Lượng trực tiếp vây đoàn, Lý Bạch ở rừng quét quái, tạo mới tuyệt chiêu lập tức dịch chuyển tới, một tuyệt chiêu đánh mất một lượng máu lớn của đối phương. Long Tộc không có rút lui, Doanh Chính mở tuyệt chiêu đánh chúa tể đường giữa. Theo sau, chiến đội Mục Tiêu chuyển sang đánh đường trên, Lý Bạch lợi dụng mấy con quái chưa diệt sạch trong rừng tiếp tục tạo mới tuyệt chiêu, lại tiếp tục đánh tới! Cứ như vậy cho dù là tướng lượng máu lớn như Mộng Kỳ, Thái Ức Chân Nhân cũng trụ không nổi 2 lần sát thương từ anh! Nhân lúc hai người đang bị yếu máu, Hoa Mộc Lan cùng Lão Phu Tử lập tức tiến công! Hoa Mộc Lan ở trạng thái song kiếm đánh ra trầm mặc, Lão Phu Tử dùng gậy quật mạnh về phía đối phương, ép toàn bộ lui về phía sau, chúa tể tiên phong thuận lợi tiến đến dưới trụ, nhanh chóng phá trụ đường trên. Mất đi công kích của trụ phòng ngự, cả đội lập tức tiếng đến khu vực cao nhất. Đông Hoàng nhắm chuẩn thời gian chớp nhoáng mở tuyệt chiêu, thế mà chặn được kỹ năng 2 của Marco vừa mới đánh ra! Tiểu Nguyên ở trận thường quy không hề nổi bật, nhưng một màn chặn này, lại chính là mấu chốt dẫn đến thắng lợi! Phù Âm thấy Marco bị đứng hình, lập tức dùng liên chiêu giết chết Marco. Nhưng phụ trợ Thái Ức có khả năng hồi sinh đối phương, Marco sau đó rất nhanh sống lại, tuy nhiên đúng vào lúc này, bạch y kiếm khách từ trên trời nhảy xuôgs, tay cầm kiếm, mặt kiếm ánh lên tia sáng, hợp long, nháy mắt đánh ra sát thương bạo phát, khiến Marco vừa mới hồi sinh bị đánh chết không nói, còn kích sát được Doanh Chính đang yếu máu đứng gần đó! —- Double kills! Lý Bạch đột nhiên nhập trận thu được 2 kills, hơn nữa là một chiêu giết được hai! Một màn đoàn chiến này Long Tộc đã không thể đánh, bọn họ chỉ có thể tận lực giải quyết chúa tể tiên phong. Nhưng Thời Việt không muốn cho Long Tộc bất kỳ cơ hội nào. Hoa Mộc Lan dùng chiêu dưới dạng song kiếm, trầm mặc Mộng Kỳ, Lý Bạch theo sau thu hoạch, trực tiếp dùng phụ công cường sát Mộng Kỳ. —- Triple kills! Lão Phu Tử một chiêu bắt giữ Quan Vũ đang muốn đánh úp, Lý Bạch theo sau đi tới, liên tiếp 2 phụ công thu lấy Quan Vũ. —- Quarta kills! Cuối cùng chỉ còn lại Thái Ức muốn rút lui về phía thạch anh, kết quả bị tuyệt chiêu vừa được tạo mới của Lý Bạch trực tiếp giết chết. —- Penta kills! —- Legendary! —- Victory! Theo từng âm báo không ngừng vang lên, sự kích động của khán giả càng thêm tăng lên, đến mức họ đều đứng dậy. Thắng rồi! Chiến đội Mục Tiêu thắng rồi! Fan của Thời Việt, đặc biệt là những fan bởi vì Lý Bạch mà thích anh, lúc này sớm đã nước mắt đằm đìa. —- Kiếm thần tái thế, vương giả trở lại! Mọi người không biết làm sao để hình dung cảm xúc hiện tại. Nhìn Lý Bạch ở cao địa phối hợp với đồng đội tạo nên penta kills, trong tâm tưởng của nhiều người đều không tự chủ được mà nhớ đến thiếu niên sắc bén năm đó, từng là đội trưởng Thiên Hoàn, tiếp nhận lý tưởng của sư phụ nhắm đến mục tiêu cuối cùng là giải quán quân, nhưng cuối cùng lại không thực hiện được, chỉ có thể mang theo nuối tiếc rời khỏi câu lạc bộ Thiên Hoàn. Anh từng là người đứng trên đỉnh cao nhận sự vinh quang và chào đón của công chúng. Cũng từng là thành viên bị ngồi ghế dự bị, nhận lấy vô số lời chỉ trích. Nhưng cuối cùng khi rời khỏi Thiên Hoàn, anh cũng không hề giải thích gì, chỉ dẫn theo một chiến đội hoàn toàn mới trở lại KPL, dùng con tướng thành danh nắm đó, đánh một trận cực kỳ đẹp mắt, đưa chiến đội Mục Tiêu lấy được giải tổng quán quân KPL! Lý Bạch với tỉ số giết 8 chết 0 phụ công 3, không ai có thể chất vấn được. Các đồng đội nhường kinh tế cho anh, anh dùng một màn penta kills đẹp mắt, mạnh mẽ đánh vỡ thạch anh để báo đáp lại đồng đội. … … Buông điện thoại xuống, tháo tai nghe ra, việc đầu tiên Thời Việt làm chính là, quay đầu ôm lấy Phù Âm. Phù Âm cũng không có né tránh, ngược lại ôm lấy anh, nhẹ giọng nói: “Chúng ta thắng rồi.” Trong mắt cô ánh lên nước, Thời Việt đối diện với đôi mắt ướt đẫm đó, mỉm cười nói: “Thắng rồi.” Lời anh muốn nói còn rất nhiều, nhưng anh trước giờ không giỏi ăn nói, cuối cùng chỉ nhỏ giọng nói ba chữ: “Cảm ơn em.” Hai người nhìn nhau, cùng cười lên. Tiếng hò reo, la hét của khán giả tựa như trở nên xa vời, mà trong mắt họ lại chỉ có đối phương. Cho đến khi bên cạnh truyền đến âm thanh không đúng thời điểm của Lục Thanh Vũ: “Khụ, hai người nhiêu đó đủ rồi, mọi người đang nhìn đấy!” Đúng vào lúc này, huấn luyện viên Tiêu Minh Hiên cũng theo sau lên sân khấu. Minh thần luôn là người ôn hòa, lúc này cũng lệ nóng quanh tròng, anh kích động ôm lấy từng thành viên, thanh âm có chút phát run: “Tốt lắm! Mấy đứa ai cũng chơi cực kỳ giỏi!” Bản thân lúc còn là tuyển thủ không thể thực hiện mơ ước, hiện nay với thân phận huấn luyện viên cuối cùng cũng thực hiện được! Tiêu Minh Hiên thực sự kích động đến mức không biết nên nói gì mới tốt. Cúp quán quân được để ở trung tâm sân khấu, năm người dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên, đi đến trung tâm sân kháu, cùng nhau nâng cao chiếc cúp quán quân vinh quang cao nhất! Chiếc cúp rất lớn, mọi người cùng nhau đưa nó qua khỏi đỉnh đầu. Ánh sáng rực rỡ của sân khấu, tiếng vỗ tay như sấm rền, Lưu Tư Nguyên và Diệp Phong đều kích động đến khóc lên; Lục Thanh Vũ tuy rằng không nói gì, nhưng nụ cười của anh theo Phù Âm nhận biết thì là sáng lạng nhấtl Minh thần lệ nóng quanh tròng, trên mặt mang theo nụ cười; biểu tình của Thời Việt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng đáy mắt ẩm ướt đã vạch trần anh. Bọn họ đúng trên đài cao nhận lấy chiếc cúp, quán quân nằm trong tay. Cảnh tượng trước mắt này, Phù Âm tin rằng tất cả mọi người cả đời này đều sẽ không quên được. Trong tràn vỗ tay nồng nhiệt, chủ tịch liên minh tự mình lên trao tặng nhẫn quán quân cho từng thành viên. Cúp lớn sẽ được đưa về đặt tại căn cứ, nhưng nhẫn quán quân là vật phẩm được phát riêng cho từng thành viên, cho dù sau này xuất ngũ, thì chiếc nhẫn này cũng có thể trở thành vật kỷ niệm. Chiếc nhẫn được chế tác tinh xảo, mỗi người đều có một kiểu độc nhất vô nhị. Mọi người cùng đeo lên rồi chụp tấm hình lưu niệm, tiếp sau đó còn trao tặng cúp MVP. Tuyển thủ MVP của cả mùa giải được bình chọn thông qua tổng số lần đạt MVP trong cả trận thường quy, trận lập hậu, Thời Việt vốn có số lần MVP đứng đầu bảng xếp hạng, lại thêm trận thắng đầy ngoạn mục của Lý Bạch hôm nay, tổng cộng, Thời Việt đạt 30 trận MVP, giành lấy giải thưởng tuyển thủ xuất sắc của mùa giải lần này! Cúp MVP cũng là sự khẳng định lớn nhất đối với một tuyển thủ. Thời Việt nhận lấy cúp MVP đứng giữa sân khấu lớn, Phù Âm nhìn bóng lưng cao lớn của anh, trên mặt lộ ra nụ cười. Nụ cười lại mang theo chút kiêu ngạo. Đây chính là người đàn ông cô thích, cho dù trải qua khó khăn cỡ nào anh cũng chưa từng bỏ cuộc, cuối cùng đã có thể chứng minh thực lực của bản thân. Người chủ trì truyền mic đến cho Thời Việt hỏi: “Là đội trưởng của chiến đội Mục Tiêu, hôm nay nhận cúp quán quân lại nhận được MVP cả mùa giải, Việt thần có điều gì muốn nói với các fan và đồng đội hay không?” Giọng của Thời Việt bình thản trầm thấp, thông qua micro truyền đến công chúng: “Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn fan, cảm ơn sự tin tưởng của huấn luyện viên và đồng đội, tôi còn muốn đặc biệt cảm ơn Phù Âm, em ấy đã ủng hộ và cổ vũ tôi rất nhiều, khiến tôi có thể kiên trì đến ngày hôm nay.” Khán giả toàn trường bắt đầu reo hò —- Ở trong trường hợp này còn đặc biệt cảm ơn Phù Âm, Việt thần đây là đang phát cơm chó sao? Người chủ trì truyền mic cho Phù Âm, không ngờ đến nữ thần lại rất bình tĩnh, mỉm cười đáp: “Có thể trở thành tuyển thủ game đối với tôi mà nói là một sự vinh dự. Minh thần, chị Như, Việt ca, Thanh Vũ, Tiểu Nguyên còn có Phong Tử, sát cánh với mọi người trong mùa giải này, em đã học được rất nhiều điều, cảm ơn sự quan tâm và tin tưởng của mọi người.” Cô cúi người hướng về phía dưới sân khấu, nói tiếp, “Cũng cảm ơn tất cả sự ủng hộ của fan hâm mộ đối với chiến đội Mục Tiêu, mỗi một trận đấu đều có rất nhiều người đến hội trường cổ vũ cho chúng tôi, cảm ơn mọi người, mọi người đã vất vả rồi!” Phù Âm đúng là người có EQ cao, lập tức đánh lạc hướng ý tứ của Thời Việt. Sự cảm kích của nữ thần đối với fan, cũng khiến fan có mặt tại hội trượng triệt để bùng nổ, tiếng hò reo tựa như phá vỡ nóc nhà. Mic lại truyền đi, Lục Thanh Vũ và Diệp Phong đều cảm ơn fan và đồng đội, Lưu Tư Nguyên kích động tới mức nói không thành lời, Tiêu Minh Hiên chỉ có thể bỏ qua cậu, mỉm cười nói: “Chúng tôi lúc đầu thành lập chiến đội Mục Tiêu đã xác định mục tiêu là giải quán quân, hôm nay, chúng tôi cuối cùng cũng thực hiện được nguyện vọng, một lần nữa cảm ơn tất cả những người đã ủng hộ chúng tôi! Cảm ơn!” Huấn luyện viên cầm chiếc cúp, đeo nhẫn, một màn này cũng được phóng viên chụp lại, đưa lên trang đầu của tạp chí mạng về game. *** Hậu đài, MC, phóng viên và nhân viên công tác hậu trường đều tới chúc mừng bọn họ, sau khi đối phó một hồi, vẫn có người chạy tới xin chữ ký, muốn phỏng vấn. Mọi người vẫn luôn bận rộn cho đến mười giờ hơn, lúc này cả đội mới tập hợp đi tới nơi tổ chức tiệc mừng mà Tần Như đã đặt. Tiệc mừng công diễn ra được một nửa, Thời Việt đột nhiên tìm cớ đi mua nước, kéo theo Phù Âm đi ra ngoài. Đi tới hành lang ấm áp, Phù Âm ngẩng đầu nhìn gương mặt anh tuấn bên cạnh mình, hỏi: “Một người đàn ông như anh còn không xách nỗi mấy chai nước sao, còn cần em theo giúp nữa?” Thời Việt giơ tay ra xoa đầu cô, thấp giọng nói: “Anh chỉ muốn tìm cớ gọi em ra thôi.” Phù Âm cười: “Có gì muốn nói với em sao?” Thời Việt hỏi: “Nhẫn quán quân của em đâu?” Phù Âm giơ tay ra quơ quơ: “Đeo trên tay quá lớn, lúc về em định xâu thành dây chuyền để đeo.” Thời Việt đột nhiên tháo nhẫn của cô ra, bỏ qua trong túi áo, sau đó lấy của mình đưa cho cô, đáp: “Đổi với anh.” Phù Âm hỏi: “Tại sao?” Thời Việt đáp: “Sau này đổi lại.” Phù Âm không hiểu nói: “Là sao?” Vành tai Thời Việt đột nhiên đỏ lên, ánh mắt trở nên ôn nhu cực kỳ: “Em không phải từng nói, muốn tặng anh món quà tốt nhất sao, chính là muốn cùng anh giành lấy cúp quán quân đấy? Hiện tại, món quà của em, anh đã nhận được, nhưng anh lại thiếu một phần quà cho em.” Anh đột nhiên nhỏ giọng, kề sát bên tai Phù Âm: “Sau này, anh sẽ dùng chiếc nhẫn cầu hôn đặt làm, đổi lại chiếc nhẫn quán quân này.” Phù Âm: “……..” Tất cả phòng bị của cô đều bị anh công kích sạch sẽ, mắt cô nóng lên, không biết nên đáp lại thế nào. Cô hiện tại chỉ là bạn gái của anh, lại không nghĩ đến, anh muốn cô trở thành vợ anh. Hẹn hò và kết hôn là hai việc khác nhau hoàn toàn. Kết hôn, chính là nhận định người này sẽ sống cùng mình cả đời. Anh thực sự nghiêm túc sao? Tựa như nhận ra câu hỏi của Phù Âm, Thời Việt nâng cằm cô lên, cho cô một nụ hôn ôn nhu đến cực điểm. Phù Âm bị anh hôn đến trán phát nóng, ngẩng đầu lên, đúng lúc đối diện với ánh mắt thâm tình của anh. Người đàn ông nhìn chăm chú cô, giọng nói trầm thấp mà kiên định: “Em đời này chỉ có thể gả cho anh, người con gái anh muốn cưới, cũng chỉ có thể là em.” Phù Âm: “………….” Một câu nói khiến khóe mắt cô đỏ hoe, giơ tay ra ôm chặt lấy anh, xem như lời hồi đáp. Cô còn chưa được 20 tuổi, lại nhận định bạn đời sớm như vậy, nghe có vẻ rất điên cuồng. Nhưng cô biết, cô rất yêu người đàn ông trước mặt mình, người mà cả đời này cô muốn gả chỉ có thể là Thời Việt, cũng chỉ có thể là anh. May mắn chính là, Thời Việt cũng nghĩ như vậy. Có phải rất tốt không? Bọn họ từ lúc quen biết, yêu nhau, lại nắm tay vượt qua năm tháng thanh xuân nồng nhiệt, cũng sẽ nắm tay vượt qua cả đời này. Cho dù đau khổ, hay hạnh phúc. Được ở cạnh người mình yêu, đã là viên mãn một đời.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]