Vu Dân cứ như thế cau mặt, trên bàn ăn lập tức im lặng, Trần Nhất Thanh lắp bắp nửa ngày không nên lời, chỉ biết lúng túng cười trừ. Cuối cùng, người lên tiếng hòa hoãn bầu không khí lại là Thương Viễn, hắn mỉm cười, bảo với mấy nhà khác: “Mọi người ăn đi.”
Lúc này bầu không khí mới lại được hâm nóng lên.
Minh Nguyệt sang chỗ hai người muốn ăn ké đĩa măng, nhưng lại bị Vu Dân che mất, trong miệng Vu Dân nhai đồ ăn do Thương Viễn gắp cho, nhai xong mới mắng cô: “Đi tìm chết hả, không cho!”
Minh Nguyệt cười ha ha về chỗ mình ngồi, rót hơn nửa ly Sprite cũng chưa hết cười.
Ban đêm quay về căn nhà gỗ nhỏ, Thương Viễn đóng cửa đuổi quay phim, không cho quay.
Vu Dân trèo lên giường, tiến vào ổ chăn, Thương Viễn đi thẳng vào nhà vệ sinh. Trực tiếp đóng cửa lại, không nói với anh một lời. Vu Dân cọ đầu trên gối vài lần, lười cử động. Giày cũng không tháo, quần áo cũng không cởi.
Anh vừa híp mắt thì cảm giác bị ôm lên, mở mắt ra thì nhìn thấy Thương Viễn toàn thân ướt đẫm. Hắn cũng ôm anh đứng dưới vòi sen, tưới ướt cả người.
Vu Dân bị tưới nước giật mình, siết nắm tay lại, hướng đến mặt Thương Viễn mà đập: “Đ*…”
Thương Viễn không để cho Vu Dân đánh, một tay chặn nắm đấm của anh, một tay ấn sau gáy anh, mạnh mẽ lấp kín đôi môi.
Đôi mắt Vu Dân trợn lớn.
Miễn cưỡng đối phó với cái hôn của Thương Viễn, Vu Dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mieu-bat-tong/2724638/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.