Đã vài ngày trôi qua kể từ sự cố xảy đến với Johannes. Alfred đã đủ tinh tế để không cho Herbert lẫn Ludwig biết chuyện này, thuyết phục được họ rằng công việc phát sinh vẫn chưa xong và giờ chưa phải lúc để gia đình gặp mặt, trong khi thực tế cậu chỉ muốn cha mình hoàn toàn hồi phục trước khi bận tâm thêm chuyện gì khác. May mắn thay, vụ án lôi kéo tất cả mọi người đến Cluj bây giờ không còn là mối lo lắng, vì thế, họ có thể an tâm dành thêm ít ngày nghỉ dưỡng ở đây trước khi trở về.
Alfred không trả lời được gì nhiều khi được hỏi về các quyết định của Hội đồng Đen cũng như tường tận những gì đã được đề cập liên quan đến vụ án và con dao lưỡi bạc, đơn giản vì cậu không có thẩm quyền được biết, nhưng Alfred cũng chỉ nhún vai bỏ qua, bởi cậu chỉ cần biết rằng mọi thứ đã êm xuôi tốt đẹp - trên một phương diện nào đó - và họ đều đã an toàn và tự do.
Hôm nay Alfred có hẹn gặp với Herbert và Ludwig. Như mọi khi, họ ngồi xuống với nhau ở một quán cà phê, tán gẫu và cập nhật tình hình cho nhau đôi chút, với Herbert sẽ lại ngúng nguẩy vì vẫn chưa được gặp lại cha để xin lỗi cho nhẹ lòng. Lần này cậu ta trố mắt khi Alfred ném cho mình chiếc chìa khóa.
"Mọi chuyện xong hết rồi sao? Bọn anh có thể đến gặp cha được rồi á?"
Herbert không giấu được sự phấn khích trong giọng mình, khiến Ludwig ngồi cạnh phải lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mat-nay-lai-tim-thay/2917771/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.