Chưa bao giờ Herbert - hay Ludwig, hay bất cứ ai - lại nghĩ rằng có ngày mình sẽ thấy sự hiện diện của một con quỷ là một sự cứu cánh. Tuy vậy, họ cũng không khỏi cảm thấy lo âu, bởi ai lại dám đặt lòng tin ở quỷ sứ bao giờ, huống hồ chi Koroviev và Beghemot lại còn là những kẻ luôn thích bày trò nghịch phá, và cái thái độ nhởn nhơ của Koroviev có bao giờ thôi khiến người ta cảm thấy bất an. Song, con mèo đen lần này lại tỏ ra vô cùng nghiêm túc - dù cho nó lúc nào cũng mang điệu bộ hách dịch và trịch thượng - và nó ra lệnh cho mọi người đặt Johannes vào cỗ quan tài. Sau một hồi lưỡng lự, Herbert đánh bạo hỏi:
"Vậy bây giờ, chúng tôi phải làm gì?"
Con mèo đáp lại bằng một giọng oang oang hơi tỏ vẻ phật ý, "Tất nhiên là xuống địa ngục rồi! Chẳng phải ông ta bảo các người tìm ông ta ở dưới đó hay sao?"
"Nhưng cậu nói rằng đó là việc không thể?"
"Nào, nào, nào." Con mèo chống hông, trừng mắt nhìn lên Herbert đầy vẻ trách cứ. "Tôi là mèo của Quỷ vương đấy! Cậu nghĩ tôi sẽ không có cách sao? Cậu khinh thường tôi đến vậy à?"
"Tôi không có ý đó." Herbert cúi gằm. Con mèo lại kêu:
"Ấy vậy mà tôi biết trong đầu cậu lại có cái suy nghĩ đó đấy!"
"Tôi xin lỗi."
Con mèo nhướn mày lên. Koroviev phải cản nó lại và ẵm nó vào lòng, vuốt ve bộ lông vừa dựng ngược của nó. "Anh bạn Beghemot của tôi ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-mat-nay-lai-tim-thay/2917756/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.