Bình tĩnh trước gian nguy chưa chắc có ích, nhưng trông khá ngầu.
(Lời thì thầm trong đêm)
Mùa xuân ở Tây Bắc, ánh nắng chói chang, gió lạnh thấu xương, nhưng trái tim Dư Bạch lại xao xuyến.
Bởi vì sau lưng anh là một cô gái xinh đẹp. Nói thật, từ khi bắt đầu sống ở núi sâu hoang dã, Dư Bạch chưa từng thấy ai đẹp như vậy.
Người ta nói độc thân lâu ngày thì nhìn lợn nái cũng thấy xinh, nên khi nhìn thấy Lê Dạ Quang, Dư Bạch giống như nắng hạn gặp mưa rào, thậm chí còn chẳng muốn bước đi. Cứ đi hai bước lại không kìm được mà ngoái đầu lén nhìn cô, hai bàn tay đút trong túi áo khoác thỉnh thoảng nắm chặt rồi mở ra, căng thẳng đến mức lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Ông nội anh dạy rằng, thấy con gái đẹp thì phải lịch sự, phải ga-lăng, hỏi chuyện phải hàm súc, nhất định không được hỏi tuổi, cũng không được hỏi đã kết hôn chưa, có đối tượng chưa, phải giương đông kích tây, quanh co vòng vèo mới có thể đạt được hiệu quả lạt mềm buộc chặt.
Vì vậy, Dư Bạch lấy hết can đảm, xoay người lại, đối mặt với Lê Dạ Quang ở phía sau, thốt lên một câu.
“Cô đi một mình hả?”
Chỉ có hai người bọn họ đứng trên con đường hẹp quanh co trong núi hoang vu, gió trong núi thổi vù vù qua tai Lê Dạ Quang, khiến cô không khỏi rùng mình.
Lúc xuống tàu hỏa, cô cay mắt không chịu nổi nên đã tháo kính áp tròng vứt đi, cuối cùng nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-luu-du-bach/3483087/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.