*PHÒNG TỔNG GIÁM ĐỐC
Tôn Thất Thiên:
- Chúng ta đi gặp đối tác
- Nhưng tôi vẫn chưa làm xong
- Về rồi làm
Sau đó anh và cô đi đến một nhà hàng Ý cực sang trọng, tiếp tân thấy vậy chào đón lễ phép
- Tôn Tổng, cũng đã 1 tháng tồi anh chưa tới đây. Anh xem, mấy cô gái ở đây nhớ anh phát cuồn rồi kìa
Anh cười cợt nhã
- Vậy sao?? Tôi cũng nhớ mấy cô ta lắm
- Tôn Tổng ngọt ngào như vậy hỏi sao mấy cô gái ở đây chết mê chết mệt
Diệp Tĩnh Thanh sửng sốt, không ngờ bề ngoài là một nhà hang trong có vẻ sang trọng, lịch sự nhưng thực chất bên trong là một nơi dành cho những cô kiều nữ tiếp khách, cô đứng im lặng một lúc thì Tôn Thất Thiên
- Diệp Tĩnh Thanh, nghĩ ngợi gì vậy?
- Tôi.... không có gì Tôn tổng
Anh nhìn chiếc đồng hồ đeo trên tay đắc đỏ rồi quay sang nói với cô
- 5' nữa chúng ta sẽ gặp Lưu Tiến, còn nhớ anh ta chứ?
- Tôi vẫn nhớ
- Và gặp thêm một vài vị giám đốc các tập đoàn khác, em xem phục vụ mấy người đó cho tốt vào
- "PHỤC VỤ'', anh có nhầm lẫn không ?
- Em chỉ việc mời rượu cho mấy ông ta ôm ấp vài cái thôi là được chứ gì
- Anh......
- Em hãy trả nợ đi
Mắt cô đỏ lên tủi thân thầm nghĩ trong đầu'' Phải trả nợ cho anh ấy''
- Nhỡ đâu thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lo-trot-yeu-anh/2916558/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.