Sau khi đã biết được tất cả sự thật mẹ Vũ cũng chấp nhận tha thứ cho ba Vũ, Quỳnh Dao cũng vậy không phải là cô thiếu thốn tình cảm của ba mà nhận lại ông.
Mà thật sự trong chuyện năm đó ba của cô không phải là người có lỗi, chỉ trách ông trời quá trêu ngươi khiến gia đình của cô xa cách suốt hai mươi mấy năm trời.
Thấy cả nhà đã đoàn tụ với nhau Phúc Khang lên tiếng nói:
- Nhân dịp cả nhà chúng ta đoàn tụ con mời ba mẹ và vợ con đi ăn một bữa ạ.
Quỳnh Dao liền liếc anh một cái nói:
- Là gia đình của tôi đoàn tụ liên quan gì đến anh?
- Thì em là mẹ của con anh, đương nhiên ba mẹ của em cũng là ba mẹ của anh rồi.
- Ai mà nhận anh làm chồng chứ?
- Bây giờ em không nhận thì sau này em cũng sẽ chấp nhận thôi.
Ba Vũ nghe hai người nói chuyện với nhau mà ông mỉm cười nói với con gái của mình:
- Con đó, ba điều tra và quan sát thấy con rể cũng thật lòng với con, chỉ là có nhiều sự việc cậu ấy nói dối con là không đúng, nhưng bỏ được thì bỏ hay trân trọng nhau khi còn có thể.
Mẹ Vũ cũng cảm nhận như ba Vũ, bà biết Phúc Khang thật lòng với con gái bà chỉ là có một ít trêu trò mà thôi, bà cũng tiếp lời ba Vũ nói:
- Quỳnh Dao ba của con nói đúng đừng để lạc mất nhau lần nữa hối hận sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lam-me-cua-con-toi-thi-em-chinh-la-vo-cua-toi/3571247/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.