Khi mọi người đã ngồi đúng vị trí của mình rồi thì ba của Quỳnh Dao bắt đầu kể lại, ông vừa nói vừa nhìn thẳng vào cô và Phúc Khang:
- Thật ra tên của ba là Vũ Kỳ Minh ba và mẹ của các con cùng họ, chúng ta là bạn biết nhau khi mẹ của các con lên thành phố A học đại học, khi đó ta là một dân chơi và gian hồ nhưng khi vừa gặp mẹ của các con ta đã thật lòng yêu bà ấy.
Quay qua nhìn mẹ Vũ ông nói tiếp:
- Anh thật lòng yêu em đến bây giờ vẫn như vậy không có gì thay đổi cả.
Mẹ Vũ vẫn còn giận trách ông nói:
- Yêu tôi mà năm đó ông rời đi không một lời từ biệt ngay khi vừa biết tin tôi mang thai Quỳnh Dao à?
Ba Vũ nắm tay mẹ Vũ nói:
- Anh xin lỗi em.
Rồi ông quay qua nói với Quỳnh Dao:
- Quỳnh Dao ba xin lỗi con không phải ba không cần con, mà năm đó khi vừa hay tin mẹ con có bầu ba đã rất vui mừng, ba nói với mẹ con ở lại phòng trọ mà ba mẹ đang thuê ở để đợi ba, ba định sẽ đi mua một món quà tặng cho mẹ con và cầu hôn mẹ của con mặc dù lúc đó ba không có tiền nhiều.
Mẹ Vũ lại nói:
- Món quà cầu hôn mà ông phải mua hai mươi mấy năm trời à?
Ba Vũ quay qua nói với mẹ Vũ:
- Anh xin lỗi, thật ra hôm đó anh đã đi mua được chiếc nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lam-me-cua-con-toi-thi-em-chinh-la-vo-cua-toi/3571246/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.