Một giờ sáng khi tất cả mọi người đều đã ngủ ngon giấc, có một bóng đen từ từ rón rén đi qua mở cửa phòng ngủ của ba mẹ con Quỳnh Dao.
Bóng đen nhẹ nhàng không một tiếng động đi đến bên giường của Quỳnh Dao nhìn cô và hai đứa bé ngủ, mà đôi mắt vô cùng dịu dàng tiếp đến bóng đen đó nằm xuống, còn nở một nụ cười gian xảo nữa.
Sáng hôm sau khi Quỳnh Dao thức dậy cảm thấy ở eo mình nặng nặng, cô mở mắt ra thì giật mình tại sao anh ta lại ngủ ở đây?
Cô lấy tay anh ra thì Phúc Khang cũng tỉnh dậy anh hỏi cô:
- Tại sao tôi lại ngủ ở đây với em?
Quỳnh Dao ngớ người hỏi ngược lại anh:
- Câu hỏi này là tôi hỏi anh mới đúng tại sao anh lại ngủ ở đây.
Phúc Khang mới vỗ trán mình một cái nói:
- Rồi vậy là chứng mộng du của tôi lại tái phát rồi, tôi xin lỗi em.
- Mộng du?
- Ừm, tôi có chứng bệnh mộng du buổi tối khi tôi ngủ ngon thì sẽ làm những việc mà mình không biết, nhưng không phải lúc nào cũng vậy có đêm có đêm không?
- Có chuyện này nữa à?
- Có, tôi không cố ý tôi thật lòng xin lỗi em mà Quỳnh Dao.
Anh đã nói như vậy rồi thì cô còn nói gì được nữa, Quỳnh Dao đành bó tay quay lưng lại với anh và gọi hai đứa nhỏ thức dậy để đi học.
Cô đâu biết được khi vừa quay lưng lại với anh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-lam-me-cua-con-toi-thi-em-chinh-la-vo-cua-toi/3571233/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.