Kính gửi Phụ huynh em Tiêu Niệm Bằng...
Cầm phong thư nhà trường gửi trên tay, trong lòng Diệp Vũ có chút khó chịu.Trong lúc đứa trẻ vẫn cười tươi, liếm cây kem hắn đưa cho:
-Chú ơi...Mình về nhà ha chú!
-Ừ...
-Hôm nay con được nhận phiếu khen. Bài vẽ gia đình của con được cô giáo tuyên đương đấy.
-Giỏi quá...Vậy Niệm Bằng muốn chú thưởng gì cho con nè?
-Dạ..không cần...Mẹ nói điểm cao không cần thưởng. Chỉ cần con vui là tốt rồi.
Diệp Vũ bật cười, bỗng nhiên cúi xuống bế bổng lấy Niệm Bằng trên tay.
Chuyện ngày hôm qua cứ để thuộc về ngày hôm qua.
Trẻ con không có tội...Chỉ là người lớn tội lỗi thôi...
Hai tuần chung sống trong một mái nhà, tiếng Niệm Bằng bi bô trò chuyện bên mẹ vốn đã trở nên thân thuộc. Tuy thằng bé có phần sợ hắn...Nhưng bây giờ nó cũng đã chịu tíu tít trò chuyện với Diệp Vũ rồi.
Nếu Niệm Bằng không phải con ruột...Diệp Vũ sẽ làm gì?
Hắn vốn là người ích kỷ, cố chấp đến cực đoan. Thêm tính chiếm hữu mạnh mẽ. Hắn có cam tâm nuôi con người khác, có thể để mọi chuyện như ngày hôm qua, không nhớ lại chút gì?
-Chú ơi...Mình lại đến chỗ cô Kiều Kiều sao?
-Sao Niệm Bằng biết?
-Con đường này từng đi rồi...Niệm Bằng cười tươi- Chạy qua cái biển quảng cáo kia là chỗ lần trước con ăn kem với chú.
-Ừ...Con thích cô Kiều Kiều không?
-Dạ..thích. Nhưng không thích bằng ca82 Đan Đan ở nhà cũ, chú Tư Đồ...Con nhớ cảông bà ngoại nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-la-chuyen-cua-hom-qua/2972797/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.