Ngày 27-2 là ngày cưới của Diệp Vũ.
Nếu là một ngày của 6 năm về trước, có lẽ hắn sẽ rất hạnh phúc.Bên cạnh hắn là cô gái hắn đã yêu bằng tình yêu ngày thanh xuân thơ mộng. 24 tuổi, với những lý tưởng, hoài bão, mộng mị của mối tình mà bản thân hắn luôn nghĩ nó là chân thành, thuần khiết nhất trên đời.
6 năm ôm một vết thương, cũng là 6 năm không còn yêu ai được nữa. Dù đôi lúc hắn cũng muốn nghe theo những lời khuyên bảo, lập gia đình, làm tròn bổn phận của người con, sinh con nối dõi tông đường.
Hôm nay Diệp Vũ cưới vợ, đối tượng là người hắn yêu thương tha thiết. Không có hạnh phúc, chỉ là sự chờ đợi trong mãn nguyện. Chờ đợi trong cảm giác sảng khoái vì sắp được trả thù!
Cô dâu đặt tay vào tay hắn.
Hơi bối rối bởi chiếc váy cưới khá dài. Cậu bé nhóc bên cạnh thì còn quá bé để giúp mẹ cầm được cái đuôi áo rườm rà.
-Mẹ ơi! Áo dài...
-Niệm Bằng ngoan...Con không cần cầm váy cho mẹ đâu..Con ra kia chơi đi!
-Nhưng váy dài...
-Chú cầm cho...Con đi chơi đi!
Diệp Vũ vỗ nhẹ vào má đứa bé.
Hắn biết người ta có không ít người nhìn vào cái đám cưới này cho rằng Diệp Vũ ngốc khi cưới một cô vợ đã có con 5 tuổi. Đôi khi hắn cũng tự cười mình, đã từng muốn nghe lời khuyên bảo, xem mọi chuyện là quá khứ để quên đi! Song...càng quên càng thấy nhớ...Càng muốn quên thì hận lại càng sâu.
-Vũ...
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-la-chuyen-cua-hom-qua/2972793/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.