Được Lục Cẩn bôi cao hoa hồng, cơ bắp đau nhức của Bùi Đăng thực mau liền biến mất, đứa nhỏ này là kiểu người vết sẹo vừa lành đã quên đi đau đớn, cuối tuần tới trung tâm thể dục lập tức lại tự tin tràn đầy cảm thấy chính mình thiên hạ vô địch, cầm vợt bóng trong tay liền phải lên sân khấu, cuối cùng bị Lục Cẩn kéo cổ áo xuống làm nóng cơ thể cho tốt.
Vốn dĩ nhiệt độ đang rất bình thường, lại bởi vì Chu Hạc bưng bình giữ ấm ở bên cạnh ha ha cười, làm Bùi Đăng cảm thấy lỗ tai mình như phát sốt, nâng tay thôi cũng không muốn làm nữa.
Lục Cẩn đem tay Bùi Đăng bẻ ra sau giúp cậu dãn cơ, lại thuận tay chặn lại đôi mắt đối phương.
"Em đừng nhìn cậu ta".
Chu Hạc không hài lòng.
"Nhan sắc tôi cũng không tồi, sao lại không thể nhìn".
Cậu ta không chỉ nói suông, còn tính động thủ, buông bình giữ ấm duỗi tay giữ vai Bùi Đăng.
"Bé Đèn Nhỏ, anh kéo giúp em... Ai ai ai đau!".
Lời còn chưa nói xong cậu ta đã ngao ngao kêu lên, Bùi Đăng vừa thấy, Lục Cẩn bắt lấy tay Chu Hạc xoay một chút.
Lục Cẩn xuống tay có chừng mực, Chu Hạc căn bản không đau, chỉ là kêu đến khoa trương, còn nhân tiện hù dọa Bùi Đăng.
"Em thấy chưa? Đây mới chính là bộ mặt thật của Lục Cẩn, cậu ta là một tên biến thái vô địch... Oa lão đại, cậu nhẹ tay một chút!".
Lục Cẩn mặt vô biểu tình.
"Không phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-khuc-nho-nho/2501561/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.