Trong gian phòng rộng lớn, đập vào mắt người nhìn là nam nhân đang an vị nằm trên giường kia. Ánh nắng mặt trời lên cao, rọi xuống nơi góc giường khiến hắn bị đánh thức.
Âu Dương Phong nhanh chóng bật dậy, quơ quơ xung quanh mình, hắn hoảng hốt đứng lên, vô thức thờ thẫn:
- Tử Duy, em...
Hắn tức tối xô hết những đồ vật trước mặt xuống đất. Tiếng thủy tinh va xuống sàn nhà, tạo ra một trận inh ỏi đến chói tai. Đám đàn em cũng đã tập hợp đông đủ đứng bên ngoài, ai nấy đều sợ hãi muốn biết tình hình, một tên liều mình xông vào hỏi:
- Thiếu chủ, người sao vậy??? - Tìm cậu chủ cho tôi.....các ngươi làm ăn kiểu gì vậy, hôm qua người vẫn còn ở đây...!? Mau đi cho tôi, không tìm thấy thì đừng về nữa.
Đã 3 ngày trôi qua, hắn vẫn chưa tìm ra cậu....thật là
"Reng" tiếng điện thoại rung nhẹ trong lòng bàn tay hắn.
- Thiếu chủ...đã tìm ra định vị
Hắn nghe vậy, lao như tên bắn một mạch phóng xe đi. Âu Dương Phong dừng lại cạnh một ngôi nhà nhỏ. Bề ngoài nhìn thật xinh xắn với hàng bằng lăng tím một màu bắt mắt. Trước cổng còn có một hòm thư nhỏ, chung quy lại đều có vẻ nhỏ nhắn, dễ thương.
Trái với vẻ bề ngoài của căn nhà, lúc này lòng ai kia hệt như lửa đốt. Hắn đạp cửa lao vào trong đầy thô lỗ, nhưng ai ngờ đáp lại hắn là một mảng trống trơn không lấy một bóng người. Âu Dương Phong từ tức giận chuyển sang thất vọng.
Hắn bước khẽ quanh nơi đây, dịu dàng nhìn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-khong-con-co-khong-khi-anh-biet-tho-the-nao-day/4502359/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.