Hắn nói cái gì? Giúp nàng chữa thương?
Sắc mặt Dã Hỏa trắng bệch như tuyết, theo bản năng cầm chặt vạt áo. Nàng có thể khẳng định đến bây giờ hắn vẫn không biết nàng là nữ tử, nhưng sợ rằng bí mật này không giữ được bao lâu, nếu cởi y phục lúc này, cái gì của nàng cũng sẽ bị nhìn thấy.
“Cởi quần áo” Hắn nói lại lần nữa, cau mày nhìn Dã Hỏa đang ngây ngốc thu mình vào trong góc tường.
Lúc trước không phải mạnh miệng châm chọc hắn sao?
Hiện tại cũng chỉ muốn “hắn” cởi quần áo,“hắn” ngược lại làm như bị ăn thịt, ánh mắt lảng tránh không dám nhìn thẳng.“ Dù nghĩ cũng đừng hòng! ” Dã Hỏa khẳng định trả lời.“Ta có tay có chân, không cần phiền đến ngươi.”
“ Thùng thuốc này không chỉ để ngươi tắm rửa, ta trước hết giúp ngươi vận khí đả thông kinh mạch, nếu không sau này ngươi sẽ gặp vấn đề. Ngươi vừa tỉnh dậy, không dựa vào ngoại lực không thể tự khơi thông kinh mạch.”
Hắn thoát hết quần áo, một thân trần trụi hướng về Dã Hỏa đi tới, làn da ngăm đen giống như chiến thần.
Dã Hỏa không dám nhìn thẳng, khuôn mặt đỏ bừng như bị hun trong lửa. Nàng vội vàng đem tầm mắt thẳng lên trần nhà giả vờ đánh giá căn phòng, nhưng vừa nhìn thấy thân thể trần truồng của người kia khuôn mặt càng đỏ hơn.
“Ta mặc kệ sau này thế nào, ta không tin ngươi.”
Nàng liên tục lắc đầu, hoài nghi do hơi nước làm căn phòng trở nên nóng hơn, đến hô hấp cũng khó khăn.
Thiết Ưng nheo mắt lộ ra vài phần không kiên nhẫn.
“ Đừng lãng phí thời gian, nước lạnh đi sẽ giảm hiệu quả.” Hắn vừa trầm giọng cất tiếng vừa vươn tay về phía Dã Hỏa.
Dã Hỏa hô một tiếng hốt hoảng tránh đi, né tránh đến nơi khác trong phòng. Nàng hướng về phía cửa chờ thời cơ thoát ra.
“Ngươi…… Ngươi nhanh mặc quần áo vào!” Nàng hổn hển hô lên.
Nếu hắn tiếp tục như vậy nàng sợ tầm mắt chính mình sẽ không an phận mà nhìn chằm chằm vào bộ ngực rắn chắc kia! Dù sao cũng là sáu múi a~
“Không cởi quần áo lát nữa chắc chắn sẽ ướt hết.” Thiết Ưng thản nhiên giải thích, cảm giác nhẫn nại ngày càng giảm “Lại đây.” Hắn đột nhiên vươn tay đến.
Dã Hỏa trừng mắt, thấy tay hắn sắp chạm vào mình liền kêu không ổn. Nàng thở dốc, cố gắng lẩn tránh nhiều lần nhưng đều bị hắn túm được,dễ dàng cầm lấy vạt áo.
“Buông! Có nghe không? Chết tiệt, đồ không biết xấu hổ, đồ chỉ biết nịnh nọt người giàu, ta kêu ngươi buông –” Nàng đem toàn bộ bất mãn trong lòng hét lên, hai tay ôm chặt chân giường không chịu để hắn đạt được ý đồ.
Dã Hỏa trong lòng biết rõ nếu bị hắn kéo đến bên thùng nước kia, hắn muốn làm gì nàng có thể ngăn cản sao. Mặt càng hồng lại càng kiên trì, không dám nghĩ đến chuyện hắn biết mình là nữ tử………….
“ Đợi lát nữa hãy nói” hắn tỏ vẻ bình tĩnh, dù không hiểu vì sao mình bị mắng.
Từ lần gặp mặt đầu tiên, ” hắn ” đối với Thiết gia vô cùng bất mãn, mà sự bất mãn này dường như đều nhằm vào người hắn.
Nếu hắn từng gặp qua thiếu niên này làm sao có thể quên?
Thiết Ưng đột nhiên phát hiện suy nghĩ của mình càng ngày càng kì quái, hai hàng lông mày nhíu chặt, đánh nhẹ lên tay người kia.
Dã Hỏa đau đớn nhảy ra xa, vội vàng đem khuôn mặt đỏ ửng chôn trong ống tay áo.
Thiết Ưng buông tay, lòng kiên nhẫn đạt đến đỉnh điểm. Đầu như muốn nổ tung mà nghĩ không ra nguyên nhân quan tâm thiếu niên này.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng hợp tác?” Hắn đi đến trước mặt người nọ, phát hiện nàng vội vã quay đầu tránh đi.
“Đi gọi Băng Nhi đến giúp ta.” Nàng lén lút nhìn hắn, thanh âm mơ hồ không rõ. Không phải chưa từng thấy qua da thịt nam nhân, chẳng qua đến bây giờ mới thấy ” hàng ” tốt như vậy: nước da ngăm đen, bắp tay săn chắc, vòm ngực rộng, tuy phòng tràn ngập hơi nước nhưng vẫn nhìn rõ thân hình cao lớn tạo thành cảm giác bức bối.
“Nam nữ thụ thụ bất thân.” Hắn cự tuyệt ý định của nàng.
Dã Hỏa quả thực sắp phát khóc đến nơi. Nàng thế này gọi là tự làm hại mình! Nam nhân này đầu óc cứng ngắc hệt như khúc gỗ, việc gì đã quyết sẽ không thay đổi. Lúc trước dù nàng mắng như thế nào cũng không biến sắc, bây giờ còn muốn giúp nàng cởi y phục.
“Dù sao ta tuyệt đối không cởi quần áo trước mặt ngươi” Nàng quyết liệt nói, lại thấy bàn tay to lớn của hắn hướng về phía sau.
“Không thay đổi quyết định?” Thanh âm bình tĩnh làm người ta sợ hãi, như mặt biển tĩnh lặng trước cơn bão, ngũ quan cũng trở nên âm trầm nghiêm túc hơn hẳn.
“ Sẽ không!” Người nào đó mặc dù sợ hãi vẫn mạnh miệng trả lời.
Nàng nhắm chặt mắt sống chết ôm lấy chân giường, không tin hắn có thể làm gì mình.
“ Vậy thì tự ta giúp ngươi.”
“Cái gì?!” Dã Hỏa kinh ngạc trừng mắt, chưa kịp phản ứng đã nghe soạt một tiếng, quần áo lập tức giảm đi phân nửa. Nàng sợ tới mức vội vàng buông tay xoay người đối mặt với hắn, thân hình kịch liệt run rẩy.
Không hiểu hắn làm cách nào cởi mấy tầng áo ngoài ra mà không đụng chạm đến vết thương trên vai. Nàng chưa kịp cảm thấy vải bị xé thì từng mảnh vải đã rơi xuống đất. Nghĩ đến lúc trước hắn dễ dàng cởi lấy đai lưng Nhạc Phòng, nếu hắn muốn chỉ sợ chưa đợi nàng hiểu chuyện gì đã bị cởi sạch sẽ.
“Cần ta tiếp tục không?” Hắn trầm tĩnh hỏi, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Dã Hỏa từ từ bước tới gần.
“Ngươi là tên không biết xấu hổ!” Nàng run run dựa sát vào tường mấp máy môi.
Cố gắng thoát khỏi khống chế, thừa dịp hắn cúi đầu liền theo bờ tường chạy ra ngoài.
Nhưng ngón tay chưa kịp chạm vào cửa, bên hông đột nhiên bị nắm lấy, lòng dâng lên dự cảm bất an. Sức lực kia thật sự quá lớn, không chút khó khăn đem nàng ném vào bồn tắm.
“A –” Nàng cao giọng thét chói tai, bùm một tiếng làm bắn ra vô số giọt nước tung tóe. Nàng sợ hãi rơi vào trong thùng dược, hai chân liều mạng đạp lung tung, hai tay chới với rẽ nước hi vọng cầm lấy thứ có thể ngoi lên.
Thật vất vả đầu ngón tay mới chạm đến một vật cứng rắn, nàng vội vàng ôm thật chặt như chết đuối vớ được cọng rơm. Khó khăn lắm mới bám vào vật kia đem hai chân chạm xuống đáy thùng, ngửa mặt ho không ngừng.
“Hỗn…… Hỗn đản!” Nàng vừa ho vừa mở miệng mắng người.
“ Tính tình ngươi thật không tốt.” Bị nàng ôm chặt, ngữ khí hắn bình tĩnh thản nhiên.
Dã Hỏa lúc này mới phát hiện thứ nàng ôm vừa nãy là người trước mắt, cả thân hình ướt nhẹp gần kề ngay cạnh, hai tay vòng qua gáy, chẳng khác nào trần trụi ở trong ngực hắn. Nàng kinh ngạc thở dốc một tiếng, vội vàng buông tay nhưng lần nữa sắp ngã xuống nước.
Bên hông lại truyền đến lực đạo chế trụ giúp người khỏi rơi vào bồn tắm.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Thanh âm bắt đầu phát run, bản năng trốn trong hơi nước bốc lên, trên mặt vẫn đỏ bừng như cũ. Lúc trước bị hắn cởi y phục chỉ còn hai tầng áo mỏng cùng mảnh vải thắt ngực.
“Chữa thương? Ta nghĩ ngươi muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi.” Dã Hỏa không ngừng lui về phía sau đến bên kia thùng nước. Cũng may thùng gỗ này khá lớn, chứa một lúc vài người cũng không vấn đề gì, giúp nàng duy trì khoảng cách với nam nhân kia.
“Ta không đoạn tụ chi phích (1).” Thiết Ưng bình tĩnh trả lời, nghiền ngẫm vẻ mặt quật cường của Dã Hỏa. Vì sao sau khi rơi xuống nước, đầu tóc tán loạn lại có vẻ dễ nhìn hơn cả nữ tử?
Hắn thật sự không đoạn tụ chi phích? Trong khoảng thời gian ngắn chính hắn cũng không xác định.
“ Trời mới biết ngươi có hay không? Nếu không sao lại kiên trì muốn ta cởi quần áo? Nếu việc này truyền đi người khác sẽ nghĩ thế nào? Thiết thành chủ đưa một thiếu niên ốm yếu vào nhà giở trò? Rất khó nghe a! Ta nghĩ ngươi tốt nhất nên để ta đi, mặc kệ thương thế của ta, việc này liền trở nên dễ giải quyết.” Nàng cố gắng thuyết phục hắn.
“ Sẽ không ai tin ngươi.” Hắn không động tĩnh trả lời, nhìn xuyên qua hơi nước rồi nhấc chân lên bước vào.
Dã Hỏa sợ tới mức há miệng, trong khoảng thời gian ngắn ngay cả sức lực mắng người cũng biến mất. Hắn làm sao có thể như vậy? Cùng nàng chung một bồn tắm…..
“Hỗn đản, ngươi cút ra ngoài cho ta!” Khuôn mặt sớm đã đỏ ửng không thể che dấu cùng thân thể run lên từng hồi. Sự tình càng lúc càng không ổn, sợ rằng hôm nay không thoát khỏi bại lộ thân phận.
Thân hình rắn chắc, cặp mắt sâu đen làm người khác hoảng hốt, nàng càng không ngừng run run, nhận ra trước mặt hắn nàng bất lực cỡ nào. Mồ hôi không ngừng tuôn ra, nàng dùng sức trấn tĩnh chính mình……
“Chờ sự tình chấm dứt ta sẽ ra ngoài.” Hắn đơn giản trả lời, nhanh chóng bắt lấy Dã Hỏa. Nắm cổ tay nhỏ kia mới kinh ngạc phát hiện da thịt người này mềm mại không tưởng, thân hình hai người va chạm càng khiến hô hấp của hắn khô khan.
“Dừng tay, dừng tay!” Nàng điên cuồng hô to, hoảng sợ phát hiện bọn họ như sắp dình liền một khối.
Nhiệt độ thân thể hắn còn nóng hơn so với thuốc, cách mấy tầng áo mỏng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng, không còn sức lực phản kháng.
Nàng vẫn chưa xuất giá, cuộc đời này chưa từng cùng nam nhân nào gần gũi như vậy. Nàng không biết có phải dựa gần vào nam nhân sẽ khiến tâm nàng dao động kịch liệt giống lúc này không, trong lòng buồn bực khó chịu, chân tay vô lực ngã vào lòng hắn.
Thiết Ưng bị Dã Hỏa giãy dụa làm cho phiền lòng, bất ngờ đứng lên, mạnh mẽ đem thân thể nhỏ nhắn kia giam trong vòng tay, ngăn “hắn” điên cuồng phản kháng.
“Chuyện này càng sớm chấm dứt càng tốt” Hắn nhỏ giọng nhắc nhở, liên tục nhẫn nhịn ổn định tâm tình, đẩy nước đi đến gần Dã Hỏa, kéo gần thêm khoảng cách hai người.
“Buông!” Dã Hỏa kêu to một tiếng, dùng hết sức bình sinh đá chân loạn xạ, khí lực hắn thật đáng sợ, nàng dùng mọi cách cũng không phải đối thủ của nam nhân này.
Hắn trong ngực ẩm ướt, không biết bởi vì mồ hôi hay bởi vì dược thuốc.
Da thịt cực nóng, hơi thở nam tính bủa vây. Nơi bó ngực vốn đã mẫn cảm, nay bởi vì hắn đến gần càng thêm kích thích, suýt chút nữa không nhịn được thét lên chói tai.
Dã Hỏa thần kinh căng lên, cảm nhận rõ ràng sự gần gũi lúc này. Hai chân vì sức nổi của nước mà nổi lềnh bềnh không chạm tới đáy, chỉ còn cách vòng qua thắt lưng hắn chống đỡ, tư thế kiểu này muốn bao nhiêu ái muội thì có bấy nhiêu.
Không được, tiếp tục giằng co như vậy hắn sẽ phát điên!
Sự khẩn trương của nàng đã đi đến cực hạn, rốt cuộc không nhịn nổi nữa, hé miệng nhỏ nhắn không chút lưu tình cắn mạnh lên tay hắn.
“Đủ rồi!” Đau đớn làm sự cơn tức giận của Thiết Ưng thật sự bùng nổ, hắn mạnh mẽ nắm lấy quần áo ẩm ướt của Dã Hỏa dùng sức xé rách y phục, đem chân khí từ lòng bàn tay đưa vào người nàng — chỉ là nơi hắn chạm đến không phải bộ ngực bằng phẳng của nam nhân mà là thứ mềm mại đẫy đà của cô nương, da thịt dưới những chỗ y phục bị xé rách hiện lên màu ửng hồng kiều diễm. Thiết Ưng ngẩn người, trong khoảnh khắc đó không kịp trở tay. Tay hắn vẫn đặt lên ngực Dã Hỏa, hai người tiếp xúc ánh nhìn, trong mắt đều có rung động.
Nàng cứ như vậy bị tầm mắt của hắn nhìn thấy hết, không biết làm sao đối mặt với hắn, cả cơ thể đều nóng lên, mí mắt run nhè nhẹ như cánh bướm sắp tung bay.
Bởi vì một loạt hành động lúc trước của Thiết Ưng, nơi mềm mại đó không tự chủ phập phồng trong làn nước, ánh mắt mở to bối rối cùng bất an, tóc đen được dòng nước cuốn trôi bật bềnh, bộ dáng bất lực tựa như thỏ non đợi bị xử quyết.
Thân hình hai người dựa vào nhau, lòng bàn tay hắn bao trùm nơi đó như cũ, thân thể thành thực nổi lên phản ứng, ” tiểu đệ ” nóng rực đứng thẳng dậy, ở bên dưới thân thể gợi cảm theo nước chạm đến nơi tư mật kia.
“Đồ khốn kiếp! Tên hái hoa chết tiệt!” Nàng vội vàng phục hồi tinh thần, dùng hết sức lực đẩy hắn ra, giờ phút này thật sự quá gần gũi rồi.
Thiết Ưng bởi vì bất ngờ nên bị nàng đẩy ngã xuống. Trong ánh mắt hiện ra vài phần sáng tỏ, thêm cả vài phần vui mừng. Hắn còn lo sợ mình đoạn tụ chi phích, hóa ra người ta vốn dĩ là một cô nương.
Cho dù nàng hiện tại trốn trong hơi nước mờ mịt nhưng hắn vẫn nhớ rõ bộ dáng vừa rồi: ánh mắt xinh đẹp có vài phần bất an, vài phần quật cường, da thịt trắng nõn cùng sắc hồng trước ngực tựa nụ hoa mới hé làm say lòng người, thắt lưng mảnh khảnh cùng đôi chân thon dài vòng qua eo hắn…… Lòng bàn tay truyền đến cảm giác tê dại, lúc này mới chợt tỉnh ngộ…..nơi trước ngực kia thì ra chạm vào lại mất hồn như vậy. Khóe miệng không tự chủ được nhếch lên, trong lòng hắn hiện tại vô cùng thoải mái.
Hắn đoán ra Hoàng Phủ Giác tuyệt đối đã biết nàng là nữ tử, nhưng muốn trêu chọc hắn mới cố ý che giấu hết thảy. Sắc mặt chợt thay đổi, từ tươi cười chuyển sang vô lại. Chẳng lẽ hắn quan tâm nàng rõ như vậy? Làm cho Hoàng Phủ Giác cả ngày sợ thiên hạ chưa đủ loạn nổi lên ý chơi đùa hắn.
Dã Hỏa ngồi xổm trong nước không dám nhúc nhích. Hai tay gắt gao bao quanh ngực, ánh mắt yên lặng trừng hắn.
“Vì sao lúc trước không nói rõ ràng?” Hắn dùng tay gạt ra vài mảnh vải bị xé trôi trong nước, phát hiện nàng lúc trước dùng vải bố bó ngực.
“Nói ta là nữ tử để ngươi danh chính ngôn thuận làm điều xằng bậy?” Dã Hỏa châm chọc hắn, tuy bản thân đang ở thế bất lợi nhưng miệng vẫn không chịu thua.
“Ngươi nếu nói ra ta sẽ không hành động như hôm nay.” Hắn từ hoãn nói, nhìn kĩ khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng. Nếu cử chỉ và lời nói của nàng không lỗ mãng như vậy hẳn không thể che dấu giới tính đến tận bây giờ! Trên đời này nào có thiếu niên xinh đẹp đến thế?
“Trời mới biết ngươi có cậy ta thân cô thế cô, thừa dịp ta hôn mê bất tỉnh làm điều xấu hay không. Người Thiết gia đức hạnh thế nào ta rõ hơn ai hết” Nếu đã bị hắn phát hiện thì còn sợ gì. Vài năm gian khổ này làm lá gan nàng cũng lớn hơn.
“Ngươi đối với Thiết gia hiểu lầm rất sâu.”
“Hiểu lầm chuyện gì? Chính ta tự mình trải nghiệm.” Dã Hỏa hừ lạnh một tiếng, lo lắng thoát đi như thế nào
Tuy rằng bị hắn chiếm tiện nghi, nhưng nàng đoán rằng nam nhân trầm ổn nàng sẽ không bá vương ngạnh thượng cung (2),sự trong sạch của nàng có lẽ chưa gặp nguy hiểm. Dù nghĩ vậy nhưng vẫn chưa thể yên tâm hoàn toàn, dù sao nam nữ khác biệt, con ngươi đen kia còn nhìn chằm chằm nàng không rời.
Tuy chưa từng gặp loại chuyện này nhưng trực giác nữ nhân nhắc nhở nàng có nguy hiểm.
“ Có thể nói rõ?” Hắn nhẫn nại hỏi, mỗi người ở một đầu bồn tắm. Thân hình xinh đẹp kia không lúc nào không hiện lên.
Không biết vì sao nàng đối với hắn có một lực hấp dẫn vô hình. Ngay từ lần gặp đầu tiên, ánh mắt quật cường tràn đầy sức sống cùng cử chỉ thô lỗ và thái độ tùy hứng đã khiến hắn chú ý. Hắn chưa bao giờ gặp qua nữ tử như vậy, rõ ràng bất khả tư nghị (3) lại làm cho người ta đau đầu.
“ Ngươi đang nói gì?” Nàng hỏi lại một câu, hạ quyết tâm không nói rõ nguyên nhân. Nàng có lòng tự trọng, không muốn kể lể khiến hắn thương hại.
“ Được, vậy chúng ta từ từ nói.” Thiết Ưng gật đầu ung dung nhìn nàng.“Nói cho ta biết tên của ngươi.” Giọng nói uy nghiêm làm người khác không dám trái lệnh.
Dã Hỏa gần như theo bản năng nói ra nhưng lời đến bên miệng lại cân nhắc nuốt trở lại. Thật nguy hiểm! Trên người hắn như có ma lực khiến người khác phục tùng, chính ma lực này giúp hắn trẻ như vậy đã làm chủ Thiết thành sao?
Nàng bắt đầu nhận thấy nguy hiểm, cũng nhận ra nam nhân trước mắt không thể trêu đùa. Lúc trước hắn để nàng tùy ý châm chọc chỉ vì lười so đo, nếu thật sự tính toán, người chịu thiệt khẳng định là nàng. Sự trầm ổn cùng bình tĩnh đó không thể hình thành trong ngày một ngày hai.
“ Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?” Giọng nói của nàng không tốt hỏi lại. Nàng còn đang nghĩ cách rời khỏi đây, sao có thể cho hắn biết danh tính.
“ Đến nhà giải thích rõ cho cha mẹ ngươi.” Hắn ngữ khí vững vàng trả lời nhưng con ngươi thâm thúy vẫn không chịu rời đi.
Cho dù nàng không để ý nhưng hắn tự biết nàng có bao nhiêu mê người, muốn hắn cứ thế để nàng rời đi, hắn không làm được!
Cả đời từng gặp qua vô số mỹ nữ nhưng chưa một ai khiến tâm hắn xao động. Nữ nhân này không có nửa phần ôn nhu lại khiến hắn để tâm.
“Không cần, bọn họ sớm đã rời bỏ thế giới này.” Dã Hỏa trong lòng không tránh khỏi một trận co rút đau đớn. Bên ngoài lưu lạc mấy năm nay, nàng không phải không muốn báo thù nhưng ngay cả danh tính nhóm người kia cũng không biết, đến đâu trả thù?
” Trong nhà không còn thân nhân? ” Hắn tiếp tục hỏi.
“ Chuyện đó không liên quan đến ngươi.” Nàng trừng mắt liếc hắn một cái, che dấu đau xót trong lòng, dùng sức tự véo mình ngăn nước mắt chảy ra. Nàng không muốn khóc, đã nhiều như vậy năm, nàng sớm biết khóc lóc cũng chẳng giải quyết chuyện gì.
“ Hỏa Nhi, ngươi quá quật cường.” Hắn thản nhiên nói, tuy rằng cố che giấu nhưng hắn vẫn nhìn ra tâm tình của nàng. Nàng tự tạo gai nhọn bảo vệ mình, nói không chừng bên trong là một tâm hồn yếu đuối.
Nghe thấy xưng hô của hắn, Dã Hỏa phút chốc ngẩng đầu lên, giống như bị người khác nhìn thấu bí mật cất giữ bấy lâu.
“Ngươi vừa gọi ta là gì?” Lòng của nàng không yên, không tự chủ đi vòng quanh bồn tắm.
Vừa mới bị hắn xé quần áo, nàng cẩn thận không để hắn thấy ấn ký ngọn lửa, đáng lẽ hắn không biết thân thế của nàng mới đúng. Vì sao có thể gọi chính xác tên nàng?
“Không đúng sao? Tính tình của ngươi giống hệt lửa. Ngươi không chịu nói cho ta biết tên, xưng hô như thế có gì sai?” Hắn mày rậm nhướng lên hỏi nàng, chỉ là một câu gọi thân mật lại khiến nàng phản ứng lớn đến vậy?
“Không cần thân thiết, ta chỉ là một kẻ nghèo khổ, không mong cùng Thiết thành chủ có bất kì quan hệ gì.” Bị Thiết Ưng nhìn chằm chằm thật không tự nhiên, nàng quay đầu một bên không muốn nhìn hắn. Tình huống trước mắt quá mức vớ vẩn, hai người bọn họ đều trần như nhộng ở trong bồn tắm nói chuyện, việc này truyền ra ngoài nàng còn dám gặp ai?
“ Hỏa nhi, có lẽ, ta lại muốn cùng ngươi dây dưa.” Hắn sâu xa mỉm cười, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt đỏ bừng.
Dã Hỏa dùng sức cắn môi, cố gắng không để ý tới hắn. Nàng không có can đảm chứng thực lời này của hắn có ý gì.
Nếu chỉ là thuận miệng nói đùa nàng nhiều lắm chỉ cần mắng hắn vài tiếng. Nhưng nếu hắn nói thật thì sẽ mang đến phiền phức không nhỏ cho nàng.
“Ta không muốn tiếp tục ở trong này nghe ngươi nói hưu nói vượn. Tên họ Thiết, hiện tại lập tức cút ra ngoài cho ta!” Nàng lớn giọng quát lên, nhe răng trợn mắt như con báo nhỏ bị chọc giận.
Thiết Ưng vẫn thản nhiên đứng im nheo mắt nhìn nàng.“Nói chuyện cùng ngươi chắc cần thô lỗ một chút.” Tay hắn nhàn nhã vớt lên vài miếng vải bị xé khi nãy, không quên chú ý tới biểu tình phát run của người kia. Xem ra cô nương này không bình tĩnh như vẻ ngoài, thú vị….
“Ta nói chuyện thô lỗ là việc của ta, cần ngươi quản chắc.”
Dã Hỏa không thể nhịn được nữa nói lớn, bước tới muốn một cước đạp chết hắn. Ngâm mình tuy rằng thoải mái nhưng nàng không muốn chịu đựng ánh mắt kia.
“Nếu ta vẫn muốn quản?” Biểu tình luôn luôn bình tĩnh lúc này hiện lên vài phần hứng thú.
Dã Hỏa hừ lạnh một tiếng, không để lời hắn nói trong lòng.
Nhìn hắn bộ dáng trầm ổn, hơn nữa còn là Thiết thành chủ, chẳng lẽ trước giờ đều là tên ngụy quân tử? ” Vậy thì đến đây, đánh ta bất tỉnh, làm ta không thể mở miệng nói chuyện!” Nàng hếch mặt khiêu khích, cho rằng hắn không có lá gan đó.
Nhưng lần này nàng đoán sai rồi…..
Thiết Ưng nhướng mày, con ngươi trầm ổn bỗng lộ ra ánh sáng tà mị, tại thời điểm Dã Hỏa không kịp phản ứng đột nhiên vươn tay, mạnh mẽ đem thân thể của nàng kéo vào lòng.“ Hỏa nhi, đây là ngươi ép ta.”
Hắn tựa vào bên môi nàng nói nhỏ, hơi thở phất qua làm khuôn mặt nàng nóng bừng.
“Ngươi –” Nàng kinh hãi không cách nào hô hấp, chưa kịp mắng người đã bị đôi môi nóng rực áp lên. Đôi môi mềm mại hoàn toàn bị hắn chiếm trọn, thậm chí bá đạo đem lưỡi len vào trong, không cho nàng lùi bước, càn rỡ truy đuổi đinh hương ngọt ngào.
Thiết Ưng ôm chặt cố định nàng trong ngực, giờ phút này hai người hoàn toàn trần trụi kề sát nhau. Hắn có thể cảm nhận được nơi đẫy đà kia kịch kiệt run rẩy trong ngực mình, lửa nóng khát vọng cháy lên. Chỉ hôn thôi làm sao thỏa mãn?
Dã Hỏa sau thời gian khiếp sợ thầm nghĩ muốn phản kháng, đôi tay nhỏ bé không ngừng đập lên vai hắn, nhưng người nọ không thèm quan tâm tiếp tục hôn nàng, tùy ý cuồng vọng dây dưa khiến nàng hoàn toàn vô lực.
“Ngô……” Nàng rên nhẹ, không cách nào hô hấp.
Nàng chỉ cảm thấy thân thể thật nóng, hắn ôm chặt như vậy ngay cả thở cũng khó khăn.
Lưỡi hắn khiêu khích nàng, câu dẫn nàng, làm cho người không có kinh nghiệm như Dã Hỏa bắt đầu hồi đáp nụ hôn này. Hành động đó càng khiến hắn điên cuồng hơn, gần như muốn nàng ngay tại đây.
Dã Hỏa bị hắn hôn đến dần dần mơ hồ. Hai tay kháng cự trở nên yếu ớt vòng qua gáy hắn, thậm chí lúc hắn dừng lại cũng quên mất đẩy hắn ra.
Đôi môi nóng rực lặng lẽ hạ xuống, cẩn thận cắn nhẹ lên chiếc cổ thon dài, tiện đà khiêu khích liếm nhẹ cằm nhỏ, nàng chỉ biết nhắm chặt hai mắt mặc hắn làm càn. Tay hắn nhẹ nhàng tìm đến nụ hoa căng đầy, khẽ bắt lấy da thịt mẫn cảm. Nàng cắn môi ngăn không cho chính mình phát ra tiếng thở dốc. Nhưng khi hắn ngậm lấy hạt nhỏ trước ngực, thân thể nàng đột nhiên cứng ngắc như có dòng điện chạy qua, nếu không có tay hắn chống đỡ sợ rằng đã ngã xuống bồn tắm.
Khoái cảm giống như tia chớp đánh trúng người, thân thể không ngừng run rẩy, không rõ hắn muốn xử trí nàng thế nào nhưng lại không hề phản kháng.
Tay hắn thong thả chìm vào nước nhẹ nhàng xoa vùng bụng bằng phẳng, dụ dỗ nàng mở rộng đôi chân thon thả đang gắt gao khép chặt, thâm nhập vào nơi tư mật nhất, chơi đùa với ngọc châu mẫn cảm.
Dã Hỏa sợ hãi hít một tiếng, bối rối mở to mắt, lại chỉ có thể nhìn thấy cặp mắt đang run nhẹ. Hắn rốt cuộc muốn làm gì nàng? Vì sao chỉ đụng vài cái nàng liền không còn sức phản kháng?
“ Hỏa Nhi, cho ta……” Hắn nhẹ giọng nói, ở bên đôi tai xinh đẹp nhẹ nhàng dụ dỗ. Đôi tay không ngừng ra vào nơi ẩm ướt kia.
Thiết Ưng ôm Dã Hỏa dây dưa trong bồn tắm, thậm chí ngay cả ngoài cửa truyền đến động tĩnh bọn họ cũng không biết. Đợi cho Thiết Ưng đột nhiên tỉnh táo, đem Dã Hỏa trần như nhộng bảo hộ sau lưng, cửa trước đã tụ tập thật nhiều người.
“Thiết thành chủ, nghe nói ngươi đang “chăm sóc’” vị thiếu niên khi trước đánh đuổi thích khách. Nơi này có không ít người trong võ lâm muốn gặp nhân vật hôn mê mấy ngày qua này!” Hoàng Phủ Giác tràn ngập ý cười, thanh âm từ ngoài truyền vào. Hai tay đặt lên cửa, tràn ngập chờ mong chuẩn bị đẩy ra.
“Chết tiệt!” Thiết Ưng thấp giọng mắng, trong lòng mơ hồ hiểu được đại khái — hắn trúng kế!
————————-
Chú thích:
(1) Đoạn tụ chi phích: ý chỉ tình yêu nam x nam.
(2) Bá vương ngạnh thượng cung: ” bá vương ” chỉ những người siêu mạnh mẽ, ” ngạnh thượng cung ” hiểu là ” xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ “, mà ” cường cung ” thì hiển nhiên sẽ bắn ra ” cường tiễn “, từ ” cường tiễn ” hài âm hoàn toàn với ” cưỡng gian “. Cho nên cụm từ này người xưa thay thế cho từ ” cưỡng gian ”
(3) Bất khả tư nghị: nghĩa là “không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được”, vượt ngoài lí luận