Rất lâu về trước, ngày nào đó của tháng nào đó tại năm nào đó, đầu đường Dương Châu xuất hiện một bóng người nghiêng ngả lắc lư, y sờ cái bụn đói lép kẹp mà khóc không ra nước mắt, rất nhớ KFC McDonald’s nước gà nấu cá ngày trước, vậy mà giờ chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bánh bao súp nóng hổi bên đường, vô cùng hối hận khi nhập vào người chuyển kiếp làm cái nghề vô tích sự ày. Dừng chân như đồ ngốc một lúc lâu, đột nhiên hai mắt y sáng lên, nhìn thẳng về phía trước.
Một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại đang chọi vải vóc trong cửa hàng, cười tủm tỉm vê một đoạn lụa, nữ nhi được quản gia ôm khoa tay múa chân, cô bé con trắng như tuyết thấy đồ chơi bằng đường trên đường bèn tuột xuống đất, chợt bị một giọng nói đột ngột dọa sợ hết hồn.
“Ây da! Vị tiểu thiên kim này đúng là dung mạo hơn người cốt cách độc đáo, nhất định sau này sẽ bất phàm.”
Mỹ nhân đặt gấm vóc xuống, ngạc nhiên nhìn chằm chằm bóng đen chẳng biết từ đâu nhô ra.
Bạch sam bẩn thỉu, mặt vàng vọt gầy tong teo, râu cá trê trên môi rung lên, trong tay còn cầm một cây gậy trúc, gánh bốn chữ thần tướng áo vải to đùng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Phu nhân, ta thấy mặt mũi lệnh thiên kim rất cao quý, trời sinh thông minh lanh lợi, nhất định ngày sau sẽ làm nên chuyện lớn. Đáng tiếc số mệnh có kiếp nạn, không có cao nhân nào hóa giải thì ắt sau này sẽ lận đận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214578/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.