“Chim phượng chao cánh nhẹ nhàng
Vòng quanh tứ hải tìm chàng lang quân
Một ngày bóng nàng khuất yên
Nội tâm lại nhớ nhung xuyên đêm dài”
Ca Dạ đã biến mất suốt bốn năm, bặt vô âm tín.
Nàng giấu mình quá kín, không có lấy một manh mối để tìm ra dấu vết, cứ như thể sự tồn tại của nàng chỉ xuất phát từ suy nghĩ của bản thân, không ai nhắc đến, không người trông thấy.
Cơn tức giận ẩn trong ngực càng thêm mãnh liệt, hòa cùng khát vọng nhung nhớ đan xen vào nhau, không nói rõ bên nào nhiều hơn. Truy đuổi không có kết quả khiến hắn cảm thấy trống rỗng, dốc toàn bộ tinh lực vào công việc trong gia tộc, dùng mọi thủ đoạn để phát triển lực lượng, so với đầu rồng nắm trong tay Dương Châu của quá khứ, bây giờ Tạ gia đã khống chế toàn bộ phía Nam, mọi môn phái lớn nhỏ nếu phản kháng thì sẽ bị các thủ đoạn hoặc công khai hoặc ngấm ngầm thu phục, uy danh như mặt trời ban trưa, thậm chí còn bắt đầu xâm nhập lên phương Bắc.
Dù đã tìm ra cố quốc của Ca Dạ, giám sát Phương gia ở đất Thục, dùng hết phương pháp để thăm dò, thế mà vẫn không có được kết quả.
Hoa sen ở Hạ Sơ uyển hết nở lại tàn, tàn rồi lại nở, ấy nhưng vẫn chưa tìm được bóng dáng đã từng dừng chân nơi đây. Mọi thứ vẫn được giữ nguyên như lúc nàng rời đi, cứ qua mấy ngày là hắn lại đến đây nghỉ ngơi, người nhà đều biết thói quen đặc biệt này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214494/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.