Dù ở Tạ gia náo nhiệt như chợ mà nàng vẫn đờ đẫn, không biết vì sao mình lại đến cái nơi mà bản thân tránh còn không kịp. Người bên cạnh nắm chặt tay nàng, gương mặt khôi ngô nở nụ cười, vẻ mặt bình thản gật đầu chào với khách đến, làm như không thấy những ánh mắt kỳ quái kia. Ngày sinh nhật của Tạ Chấn Xuyên, danh sĩ Giang Nam đều tề tựu về đây, tam công tử Tạ gia lại cứ đứng cạnh một thiếu nữ nửa bước không rời, vô hình xác nhận lời đồn trước đây.
“Thật là kỳ lạ.” Mặc Diêu nhìn hai người họ ở đằng xa.
“Đúng thế.” Lam Hiêu đồng cảm.
“Biểu cảm của chúa thượng…” Ngân Hộc cẩn thận ngẫm nghĩ.
“Như thể sẽ nhấc chân chạy biến đi vậy, nếu không việc gì lão đại phải giữ chặt chúa thượng.” Bích Chuẩn không chắc chắn lắm.
“Ngươi cũng cảm thấy như thế hả?”
“Ta cũng vậy.”
“Cả ta nữa.”
Bốn người thì thà thì thầm trong góc khuất.
“Chúa thượng không thích Tạ gia.” Mặc Diêu đưa ra kết luận chắc nịch.
“Vậy chúa thượng còn đến làm gì?” Lam Hiêu khó hiểu.
“Bắt chúa thượng làm chuyện mình không muốn…” Ngân Hộc gật đầu.
“Chỉ có lão đại mới làm được.” Bích Chuẩn vô cùng tò mò, “Ta rất muốn biết huynh ấy đã dùng cách gì, có phải là ở trên giường…”
“Để chúa thượng nghe được thì ngươi chết chắc.” Ngân Hộc ngắt lời, cố tỏ ra bình thản dưới ánh mắt thi thoảng quét qua của Ca Dạ.
“Ngươi không hiếu kỳ hả?” Bích Chuẩn rất muốn buôn chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214478/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.