I. THIÊN SƠN
Một bụm máu phụt lên cát bụi.
Ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, vượt qua bức tường cao cao kia là có thểtrông thấy gió tuyết bàng bạc từ đằng xa. Không khí mát lạnh, nhưng khivì bị đòn đau mà hít vào mũi, vẫn mang theo mùi tanh tưởi không tản điđược.
Quan huấn nô tàn ác vung roi da quật mạnh vào từng nô lệ không thể bòdậy kịp thời. Sau cuộc huấn luyện tàn khốc kéo dài mấy ngày, thể lực đãkhông thể chống đỡ nổi để đứng nữa rồi.
Người bị bắt từ vùng trung nguyên tới luôn có địa vị thấp nhất tại nơiđây. Vết thương vừa khép lại đã bị đuổi đến bãi tập, không biết thủ pháp gì mà lại cấm dùng nội lực, ngoại trừ né tránh nhờ vào kinh nghiệm ra,chỉ còn lại nghị lực và thể lực để cố chống đỡ. Mỗi ngày đều có ngườichết đi, nói không chừng sẽ đến lượt mình thôi.
Huấn quan hung tàn vô thường tùy ý cướp đoạt sinh mệnh, không cho phépphản kháng, chỉ hơi chậm chút thôi là sẽ phải nghênh đón trận đòn roitới tấp như bão táp, quất xuống vùng yếu ớt nhất trên cơ thể, trông vẻngoài có vẻ hoàn hảo nhưng bên trong đã lở loét sưng phù cả rồi, cơn đau có thể phải kéo dài hơn mười ngày.
Đây là bí cảnh sâu nhất nơi thiên sơn, cũng là bản doanh của ma giáo,nếu chết ở đây thì sẽ thực sự trở thành câu chuyện nực cười. Cứ ngỡ rằng huấn luyện của gia tộc đã coi như nghiêm khắc rồi, nhưng bây giờ nhìnlại vẫn còn quá nhẹ. Hắn không tránh khỏi bắt đầu nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-hanh-ca/2214333/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.