Chương 149 Cái gọi là may mắn Johnson đột nhiên ngẩng đầu lên. Ánh nhìn của y xuyên qua làn khói đỏ sẫm đang bao phủ cảng Montt, rơi xuống một doanh trại nằm giữa đống đổ nát ở phía xa. Phóng viên tên Davy đó đã được giải cứu. Có lẽ không nên dùng từ “được cứu” mà nên dùng từ “bị bắt”. Bởi vì cảnh Davy được đưa ra khỏi hang khiến Johnson nhớ đến một khung cảnh nào đó. Một đàn kiến đang kiếm ăn tìm thấy một con ong bắp cày bị thương nằm trong vũng bùn sau cơn mưa, chúng vui vẻ lao đến vác con ong lên, mang về tổ làm thức ăn. Con ong bị cắt thành những miếng thịt vụn, ăn mất từng miếng một. Các mảnh vụn khác sẽ trở thành một phần của cấu trúc tổ kiến, là vật liệu rất hữu ích. Thật thú vị làm sao. Dường như không có gì mới lạ trên hành tinh này, mọi điều bất hạnh đều có vật tham chiếu nào đó. Con người và côn trùng rõ ràng không thể hiểu nhau, nhưng trong mắt tà thần, suy nghĩ và cảm xúc của chúng có mối liên hệ với nhau, đôi khi giống nhau đến mức tà thần cũng phải ngạc nhiên. Johnson lẩm bẩm một mình: “Mặc dù ta không quan tâm đến sống chết của con người này, nhưng ta đã cho hắn ăn mấy ngày nay rồi.” Cái gọi là “cho ăn” này ám chỉ việc ném thức ăn và nước uống vào nơi Davy bị mắc kẹt. Khi Johnson quay trở lại trái đất, y rất ngạc nhiên khi phát hiện ra Davy đã may mắn sống sót, không chết trong trận động đất và sóng thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059369/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.