Chương 148 Sương máu Nước biển đang tỏa ra mùi ôi thiu nồng nặc. Không thể nhìn thấy vị trí của cảng ban đầu, cũng không tìm thấy đường bờ biển. Bởi vì khắp nơi đều có những vết nứt sâu, dù là đất liền hay đáy biển, có khu vực đã sụp đổ hoàn toàn, có khu vực bị ép chặt đẩy lên nơi cao. Bề mặt trái đất như đống đất sét đồ chơi hư hỏng, bị bàn tay khổng lồ vô hình nhào nặn thành nhiều hình dạng méo mó vặn vẹo khác nhau. Nước biển tụ lại ở những vùng trũng thấp tạo thành các “hồ” nối tiếp nhau rồi đổ vào các khe nứt dưới lòng đất như thác nước dọc theo các sườn dốc mới hình thành. Điều này dẫn đến những tiếng nổ liên tục phát ra từ sâu bên trong các vết nứt. Nước biển va chạm với dung nham, hơi nước nóng như thiêu đốt mang theo những thành phần cực độc phun ra theo từng vết nứt trên bề mặt trái đất, nồng nặc đến mức người ta không thể nhìn thấy ngón tay của chính mình. Nếu con người muốn vào khu vực này phải mặc bộ đồ bảo hộ kín, mang theo bình oxy trên lưng. Họ sẽ thấy gì? Nhìn ra ngoài qua lớp kính bảo hộ dày, làn sương khói nóng màu đỏ sậm trông như một bóng ma lơ lửng, gieo rắc cái chết. Trên mặt nước biển hôi hám nổi lên một tầng máu thịt đáng ngờ trong dạng bùn nhão, hình như còn có nhãn cầu và tóc… Đây là một khung cảnh địa ngục. Tất cả đều giống hệt như trong truyền thuyết, từ màu đỏ sẫm và đen, âm thanh hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059368/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.