Chương 107 Một bức điện khẩn “Rẹt… tin vui làm lòng người rạo rực đây, máy thăm dò mặt trăng số 3 đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, nó đã chụp được bức ảnh mặt sau của mặt trăng… Đây là hình ảnh mà con người chưa từng được thấy…” Radio đang phát chương trình phát sóng tiếng Nga với giọng điệu vô cùng sôi nổi xen lẫn từng đợt nhiễu sóng nặng. Một đĩa bánh mì phết bơ được đặt phịch một cái trên bàn, đánh thức chàng trai đang nghe radio. “Thuyền trưởng?” Cậu thanh niên vội đứng dậy. “Nên đổi xách xưng hô đi, bây giờ chúng ta không còn thuyền nữa, chiếc thuyền đánh cá chúng ta thuê mùa này cũng phải trả lại, bão tuyết sắp đến, không thích hợp để ra khơi nữa.” Hans Fisher chủ động lấy chai rượu từ trong tủ ra. Ông vừa mới cạo râu, trông trẻ hơn bình thường nhiều. Gió lạnh ngoài cửa sổ cuốn theo những bông tuyết đập vào kính, Hans nhìn qua rồi kéo lớp lông dày chống gió lên để che đi những khe hở của cửa ra vào và cửa sổ. Căn phòng không rộng rãi, Hans phải hơi cúi đầu mới bước đi được, nếu không đầu sẽ đập vào mái nhà. Ngọn lửa cháy hừng hực trong lò in bóng dáng cao lớn của Hans lên tường, trông như một con gấu Bắc Cực đang kiếm ăn. Người ngồi bên bếp lửa sưởi ấm cười ha ha. “Thôi được, đội trưởng, chúng tôi luôn lo lắng rằng anh có thể vô tình bị thợ săn bắn phải khi ra ngoài trong thời tiết như thế này.” Có ba người trong phòng. Hans, học giả huyền bí học sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-du-thien-duong-phong-truc-gia/5059327/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.