Bệnh tình của lão Hoàng đế ngày càng trầm trọng, rốt cuộc cũng không sống qua mùa đông năm ấy. Dạ Huyền và Sí Nguyệt ngày đêm không ngủ mà ở bên giường hầu hạ người, thái y đã dụng hết y thuật của mình nhưng vẫn không thể chống lại ý trời, bốn ngày sau, Hoàng đế Lê quốc băng hà.
Sau Quốc tang là lễ đăng cơ của tân Đế. Các quốc gia khác phái sứ giả tới chúc mừng, Chu Cẩm Hằng cũng tặng một phần đại lễ, ý hòa đàm không nói cũng hiểu.
Mà chuyện của Thẩm Anh Trì dường như đã vô tình bị gác lại.
Tiếng hò reo vui mừng bên trong hoàng thành đều bị cửa lao ngăn cách, cả gian phòng lúc nào cũng trống trải tịch mịch, ngục tốt chỉ xuất hiện mỗi khi đưa cơm, ngay cả người đến thăm tù cũng không có. Hai nam nhân tuy cách một cái lao lan nhưng vẫn nhàm chán tới cực điểm, đành phải bày trò chơi ném đá với nhau.
Theo tin tức nghe được từ bọn cai ngục, đàm phán giữa hai nước đang tiến hành, mười bốn thành trì của Lê quốc trước kia đều được trả lại, Thiên triều cũng cam đoan rằng trong vòng triều đại này sẽ không khởi binh thêm lần nào nữa, điều kiện trao đổi là phải thả Đại vương Chu Cẩm Văn an toàn trở về, đó cũng là lý do vì sao Nhạc thừa tướng phân phó bọn cai ngục phải hết sức chiếu cố Tam vương gia. Bọn họ được đổi sang nhà giam khác, tuy rằng cũng là phạm nhân như nhau, nhưng bên này sạch sẽ ấm áp hơn nhiều so với nhà lao trước, đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-doan-huyen/4300/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.