Lý Mặc mặc đồng phục làm việc, ngồi xổm trên đất trống ở tiệm sửa xe, tiến hành thay lốp cho chiếc Audi màu bạc.
Anh chưa từng được đào tạo qua cái gì, nhưng làm những việc này lại nhanh nhẹn đến kỳ lạ, không lâu sau đã tháo được chiếc lốp cũ bỏ đi, rồi thay bốn chiếc lốp mới tinh sáng bóng vào xe.
Làm xong, cả người Lý Mặc đầy mồ hôi, không để ý nhiều mà ngồi xuống ghế nhựa bên cạnh, cái được cái không quạt gió, phẩy hết gió lạnh lên mặt mình.
Cách đó không xa có dựng một cái bàn nhỏ, con gái ông chủ vừa lên cấp ba, trên người mặc bộ đồng phục xanh lam rộng rãi, nằm đó hết mình chiến đấu với đạo hàm, đôi mắt thỉnh thoảng ngó nhẹ sang chỗ Lý Mặc.
“Anh Lý Mặc, anh lại đây chút đi!”
Ngó vài lần, cô bé cuối cùng cũng gọi Lý Mặc.
“Đừng bảo anh xem đề, anh đọc không hiểu đâu.”
Tuy là nói vậy, nhưng Lý Mặc vẫn chịu đi đến đó, khi gần đến nơi thì vuốt một chùm tóc mềm như bông của cô bé.
“Có phải anh xảy ra chuyện gì không? Sao anh lại xin nghỉ việc ngay lúc gần sang năm mới vậy?” Cô bé ngẩng mặt nhìn anh, trong mắt thấp thoáng lưu luyến không nỡ.
“Không xảy ra chuyện gì cả.” Lý Mặc suy nghĩ, nói đúng sự thật: “Tiền ít quá, anh thiếu tiền, muốn đổi sang việc khác nhiều tiền hơn để làm.”
Cô bé lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt kia giống như không thể tin được Lý Mặc có thể trực tiếp nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-do/3415978/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.