Mọi ngóc ngách trong căn bếp đều nồng nàn hương rượu vang đỏ, còn có âm thanh ùng ục không ngừng quanh quẩn bên tai, Nhiêu Tầm đè Lý Mặc lên tường, bàn tay di chuyển vào áo khoác anh, đặt lên con găm dưới túi.
“Muốn bắt anh rất đơn giản, cả người anh toàn là sơ hở.” Tay Nhiêu Tầm thò vào túi áo anh, thản nhiên rút ra con dao găm khắc hoa dưới túi.
“Nhưng tôi cảm thấy anh không phải người xấu.”
Nói xong, Nhiêu Tầm cuối cùng cũng chịu lùi lại một chút, giúp Lý Mặc suýt nữa đã nghẹt thở trong bầu không khí kia có thể hít vào một hơi thật sâu.
Tần Tiểu Mao không biết nơi này đang có vũ bão cuồn cuộn(1) nổi lên, say khướt ở bên cạnh hét lớn: “Hai người kề sát gần nhau làm gì thế? Nói bí mật gì vậy, tôi cũng muốn nghe…”
(1) 风起云涌 – gió giục mây vần
Lời vừa dứt, cậu ta đã thấy Lý Mặc tóm lấy cổ áo Nhiêu Tầm nhấc lên, trên mặt treo biểu cảm tức giận đến muốn khóc, liều mạng giành lại vật trong tay Nhiêu Tầm.
Anh chưa từng trải qua huấn luyện, nhưng chiêu thức bất chấp, ngay cả Nhiêu Tầm cũng bị anh đánh cho không kịp lẩn tránh.
Nhưng Nhiêu Tầm rất nhanh nhận ra mình không thể nương tay với Lý Mặc, vì thế lập tức thu lại lòng thương cảm ít ỏi của mình, hai tay mau chóng khống chế tay anh, đầu gối kẹp chặt chân anh, chưa đến ba chiêu đã ôm chặt cả người anh vào lòng mình.
“Đi thôi, vào phòng ngủ của anh, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-do/3415925/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.