Thích Dã nán lại ở bên ngoài rất lâu, mãi đến khi trời tối hẳn mới bước vào khu nhà mình. Cuối cùng, cậu cũng không vứt thẳng mấy cái móc áo sắt kia đi mà rẽ trái rẽ phải, đi đến một khu thu mua phế liệu. Cò kè mua bán với ông chủ lúc lâu, 10 móc áo sắt giá tổng cộng 1,5 tệ, tính ra cũng đủ mua được 1 cân mì khô giảm giá.
Trong túi có 2 đồng tiền xu bẩn, Thích Dã mở cửa nhà, ập vào mũi là mũi rượu kém chất lượng khiến đau cả mắt. Cậu không nhịn được chớp mắt mới nhìn thấy rõ cảnh tượng trong phòng.
"Tới tới tới! Uống uống uống đi!" Trong nhà có thêm vài người đàn ông cậu không quen biết, chắc hẳn là bạn mới Thích Tòng Phong quen bên ngoài. Một gã say rượu nằm xụi lơ trong phòng khách, chẳng thèm để ý Thích Dã bước vào: "Đến đây rót cho anh Thích đầy nào! Cạn luôn! Không cạn là không nể tình anh em đâu nhé!"
Thích Dã hít sâu một hơi. Cậu gần như theo phản xạ có điều kiện muốn xoay người rời đi, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám đầy tuyết ngoài cửa sổ đành từ bỏ ý định.
Cuối cùng cậu im lặng vào nhà, khóa kĩ cửa. Có lẽ cũng không cần quá lo lắng, Thích Dã tự an ủi bản thân.
Có đám gọi là anh em tốt xung quanh kia, Thích Tòng Phong chỉ mải uống rượu khoác lác, không rảnh dành thời gian bộn bề trăm mối của mình đi đánh cậu.
"Mày! Đến đây! Nói mày đấy!" Quả nhiên,Thích Tòng Phong đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dieu/3414640/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.