Hứa Nguyện mang theo hộp sữa bò, ấn chuông cửa nhà Trần Nặc.
Chuông vừa reo lên, giọng Hứa Kiến Lệ đã vang từ sau cửa tới: "Tới đây! Tới đây! Đừng cuống!"
"Con bé này, đến nhà cô còn mang theo đồ làm gì." Hứa Kiến Lệ mở cửa, nhận sữa bò từ tay Hứa Nguyện, trách nhẹ rồi vỗ vai cô bé, "Anh con sáng giờ chờ con đấy, vào nhanh đi, đến trưa cô làm đồ ăn ngon cho hai đứa."
Chú Trần Hàm làm ở bệnh viện tư, kiếm được rất nhiều tiền. Kinh tế gia đình dư dả, từ sau khi sinh Trần Nặc, Hứa Kiến Lệ toàn tâm toàn ý làm vợ làm mẹ. Một tay quản lý nhà cửa, một tay chăm sóc con cái.
Hứa Nguyện đổi sang dép lê, vai đeo cặp sách đi vào phòng riêng của Trần Nặc.
Mặc dù cửa vẫn mở, cô bé vẫn đứng bên ngoài, nhẹ gõ cửa: "Anh ơi, em tới rồi!"
Cậu thiếu niên ngồi ở bàn học ngẩng đầu, nụ cười nhẹ nhàng như khiến băng tuyết tan chảy: "Mau vào đây ngồi."
"Anh lại uống thuốc bắc à." Hứa Nguyện đi vào, ngửi thấy rõ mùi thuốc bắc, nhịn không được nhăn mũi, "Anh ốm à?"
Trần Nặc kéo ghế ngồi bên cạnh cho cô bé: "Không phải, anh có chút ho khan, mẹ anh lo quá thôi."
Lời này Hứa Nguyện chỉ tin một nửa.
Cô ngồi xuống, ôm cặp sách, cẩn thận nhìn qua sắc mặt Trần Nặc: "Anh nói thật chứ? Không gạt em chứ?"
Hệ thống sưởi ở Tây Xuyên mùa đông đầy đủ, nhiệt độ trong nhà thường khoảng 25 độ.
Hứa Nguyện mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dieu/3414638/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.