Qua vài trận tuyết rơi, chớp mắt một cái, Tết Âm Lịch đã trôi qua rất nhanh.
Hứa Kiến Đạt làm việc trong lĩnh vực điện khí, cả năm đi công tác rất nhiều, một năm có ít nhất 300 ngày lăn lộn ở bên ngoài, chỉ có dịp Tết Âm Lịch và ngày 1/10 hằng năm là coi như kỳ nghỉ dài hạn.
Cho nên lúc Đào Thục Quân làm việc trong cục An sinh xã hội kết thúc kỳ nghỉ 7 ngày bắt đầu đi làm trở lại thì Hứa Kiến Đạt vẫn ở nhà.
Chỉ là cơm sáng hôm nay vẫn là Hứa Nguyện làm.
Cô bé không làm đồ ăn sáng gì quá phức tạp, chỉ đơn giản nhất là hấp nóng sữa bò và một chiếc bánh mì trứng đơn giản. "Ăn được rồi ạ."
Có lẽ sau khi Hứa Kiến Lệ khuyên giải có chút tác dụng, trong khoảng thời gian này, Đào Thục Quân không nhắc lại chuyện xảy ra hôm giao thừa nữa. Nhưng việc này cũng không ngăn cản được Hứa Nguyện tiếp tục lo lắng đề phòng.
Không phải cô bé nghĩ nhiều, mà Đào Thục Quân chính là người tính cách như vậy. Hứa Nguyện học lớp 8, lúc Đào Thục Quân phát hỏa, bà thậm chí còn có thể moi ra chuyện từ lúc cô bé học lớp 2 tiểu học ra tranh cãi.
Vì thế trong khoảng thời gian này, Hứa Nguyện vẫn luôn nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng, sợ có chỗ nào làm Đào Thục Quân không hài lòng, mẹ sẽ lại tìm được cơ hội phát tác.
Cũng may gần đây Đào Thục Quân tâm tính không tồi, tuy bà cũng vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-dieu/3414637/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.