Đến dự lễ Thái bình chi huy, Cố Tịch Hy cũng không trang điểm quá cầu kỳ, chỉ căn dặn Chương Hằng chọn cho mình một bộ trang phục có màu sắc tươi sáng một chút. Hoàng hậu từng nói với nàng, khí độ của đích thê không nằm ở sự lộng lẫy và sặc sỡ của vẻ ngoài, mà nằm ở sự đoan trang, cao quý tỏa ra từ bên trong.
“Chúng ta không giống những phi tử khác, không cần phải biến mình thành khổng tước nhiều màu, hòng mong ánh mắt của phu quân có thể dừng lại đôi chút.”
Nàng mỉm cười vâng dạ, lại nghĩ đến giữa hoàng đế Cao Tông và hoàng hậu nào được mấy phần chân tình. Nhưng mà bà vẫn ngồi vững ở phượng vị, vẫn là nữ nhân được trọng và có vị trí lớn nhất trong tâm tư của đế vương.
Cho nên, Chương Hằng chưa từng dạy nàng cách làm sao để khiến Hoàng Phủ Minh Phong si tâm đắm đuối vì mình, bà chỉ dạy nàng cách làm sao có thể khiến hắn nhận ra nàng thông minh và quan trọng.
Hoặc cũng có thể họ biết, Hoàng Phủ Minh Phong có thể động tâm, nhưng vĩnh viễn sẽ không giao ra cho nàng chân tình. Vì làm người chỉ có một tấm chân tình duy nhất, hắn đã trao đi rồi…
Chỉ là, suy nghĩ này khiến cõi lòng Cố Tịch Hy bất chợt lạnh lại. Dù gì nàng chỉ là một nữ nhân hèn mọn, vốn không biết trời cao đất rộng, từ khởi nguyên, trái tim thiếu nữ chỉ cầu được một tấm chân tình.
Cố Tịch Hy khẽ đưa mắt nhìn Hoàng Phủ Minh Phong đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3385531/chuong-94.html