Đây là lần đầu tiên Cố Tịch Hy được chiêm ngưỡng sự hoành tráng của đại lễ Tế Giao. Tương tự như lần sắc phong nguyên cơ đó, giờ đây, cảnh tượng dời non lấp biển ở Nam quan khiến nàng phải rùng mình.
Nàng rốt cục đã nhìn thấy Hoàng Phủ Bắc Trì, y đứng ở phía bên kia dòng người, cùng với những vương gia và hoàng tử khác. Nhưng mà, quả thật cho dù có chuẩn bị tâm lý tốt tới mức độ nào, khoảnh khắc một lá cờ đỏ tung bay, lướt qua mặt y, để lộ ra vóc dáng của nam tử cao ráo, rắn rỏi, cả người là một bộ y phục màu xám tro, nàng vẫn thảng thốt.
Hơn nửa gương mặt của Hoàng Phủ Bắc Trì đã bị che kín bởi chiếc mặt nạ màu bạc, chỉ để lộ đôi mắt đen láy và nửa cánh môi mỏng. Y nhìn đăm đăm vào nàng, cách một đường đi, một màn tuyết, Cố Tịch Hy vẫn cảm nhận được ánh mắt của y đang hướng thẳng về phía mình, cái nhìn như muốn lóc đi toàn bộ lớp vỏ bọc mà nàng đang khoác trên người.
Cố Tịch Hy giật nảy mình, nàng không biết có phải mình gặp ảo giác hay không, nhưng nàng cảm thấy cái nhìn này tuy lạnh lẽo thấu xương, nhưng lại có chút gì đó quen thuộc. Tựa như nàng đã từng trải qua ánh nhìn như thế này trước kia.
Một khoảnh khắc, nàng thấy một bên môi mỏng của Hoàng Phủ Bắc Trì khẽ nhếch lên, trong khi ánh mắt y vẫn đặt ở nơi nàng.
Như một hành động vô thức, Cố Tịch Hy dịch người vào sát Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3385530/chuong-93.html