Nhưng mà còn có chuyện lớn hơn ở phía sau, khiến cho Cố Tịch Hy sứt đầu mẻ trán. Tát Lạt biết được bí mật của nàng và Trường gia, là do tự hắn biết, hay là do người phía sau chỉ điểm cho hắn điều này?
Hoàng Phủ Minh Phong đã sai chiến mã truyền kết quả điều tra về kinh thành. Cao Tông hoàng đế nổi trận lôi đình, lập tức phát tin muốn trừng trị Miêu tộc. Tộc Miêu mấy năm nay quả thực có dã tâm không an phận, song đối với chuyện này cũng coi như biết thức thời. Bọn họ cử hai đoàn sứ giả, một đoàn trên đường hướng thẳng kinh thành, mang theo một đội hình cống phẩm hùng hậu hơn, muốn trực tiếp dâng lên bày tỏ lòng hổ thẹn. Một đoàn khác đang đến Lũng Nham, áp giải Tát Lạt về trị tội.
Nếu tính theo tốc độ di chuyện, khoảng bốn ngày nữa bọn họ sẽ đến Lũng Nham, mang theo Tát Lạt rời đi. Cố Tịch Hy cho rằng, Miêu tộc có thể vì chuyện này mà truất phế toàn bộ vinh quang của Tát Lạt, nhưng tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà tước đi mạng sống của y. Dù sao, ngần ấy năm chinh chiến, xương máu và mồ hôi rưới trên sa trường không phải là của để ngắm cho vui.
Y không chết, đồng nghĩa bí mật kia vẫn còn là một lưỡi đao bén ngót treo trên cổ nàng.
Cố Tịch Hy không muốn bí mật này tồn tại ở Miêu tộc, bất kỳ lúc nào cũng sẽ có thể theo gió cát mịt mù và phân tán tứ phía. Tuy nó không trực tiếp uy hiếp, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594612/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.