Cố Tịch Hy đưa mắt nhìn Tát Lạt, tia sắt lạnh phóng ra không chút kiềm nén, nàng hỏi y:
“Bí mật kia từ đâu ngươi biết?”
Tát Lạt bật cười thành tiếng:
“Sao hả, không thèm giấu nữa sao?”
Cố Tịch Hy híp mắt, ngữ điệu không thay đổi:
“Vì sao ngươi biết được bí mật này?”
Nàng vốn dĩ không mong Tát Lạt ở đây có thể nói cho nàng nghe vì sao y biết được chuyện hoán đổi thân phận này, song vẻ ngoài cợt nhã bất cần của y vẫn khiến nàng cảm thấy thịnh nộ.
Tát Lạt vẫn giữ nguyên nụ cười, một chút cũng không xê dịch, cũng không mở miệng đáp lời nàng.
Cố Tịch Hy tiến lại sát song chắn hơn:
“Tát Lạt, ta vẫn không hiểu, ngươi đường đường là công thần của Miêu tộc, vinh hoa phú quý hưởng cả đời không hết, vì sao lại phải chọn cách đê tiện này để giành một chút báu vật nhỏ nhoi. Còn nữa, vì sao ngươi lại muốn ta giết điện hạ?”
Khi nói đến câu cuối cùng, bàn tay Cố Tịch Hy không nén được mà âm thần siết chặt chuôi kiếm.
“Ồ, hóa ra nói đến nói lui đều có liên quan đến Hoàng Phủ Minh Phong, cô yêu hắn lắm sao?”
Cố Tịch Hy có hơi ngỡ ngàng.
Tát Lạt ngửa đầu tựa vào vách tường sau lưng:
“Nữ nhân các người đúng là toàn một đám ngu ngốc. Cả cô, cả Trường Ý Đan, cô sẽ có chung kết cục với nàng ta, đều là con cờ trong tay kẻ khác lại tưởng bản thân mình thông minh bản lĩnh. Kết quả… ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594611/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.