"Tùng tùng tùng"
Tiếng trống trường của tiết học cuối cùng vang lên, tôi cũng hoàn thành xong phần phân tích số liệu khó nhằn. Dạo gần đây, tôi đang tập trung ôn thi đánh giá năng lực đợt 1. Chuyện của Huy Anh vẫn chưa giải quyết xong, nhưng tôi không thể lơ là học tập được.
- Muốn về chung không, bé Gạo?
Chou Ngô nghiêng người quan sát vẻ mặt tôi, trìu mến hỏi. Tôi lắc đầu, nói Châu về trước đi, tôi muốn đi một mình.
- Gạo để anh đưa về nhé?
Huy Anh trầm giọng hỏi tôi, có vẻ anh đang cố gắng để tôi không giận nữa, nhưng sự thật là tôi không hề hờn dỗi gì hết. Dẫu vậy, mối quan hệ của chúng tôi cứ càng ngày càng tệ đi mà không có một lý do cụ thể.
Trên con đường trở về ngôi nhà nhỏ, tôi và Huy Anh cũng không nói với nhau câu nào, bầu không khí bỗng sượng sùng lạ thường.
- Gạo giận anh hả?
Tôi không vội trả lời, lặng lẽ vén tóc mái vừa bị cơn gió ghé thăm.
- Huy Anh đau lòng không?
Rõ ràng có biết bao câu hỏi muốn hỏi anh, thế mà tôi lại hỏi cái câu đã biết trước câu trả lời. Tôi bật cười chế giễu bản thân, xoa nhẹ chiếc bụng đang kêu ọp ẹp của mình. Nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc, tôi ăn không được, cũng không có hứng ăn, dường như việc bỏ bữa xảy ra thường xuyên đến nỗi tôi sụt vài ba kí rồi. Sụt kí cũng được, chỉ mong không tái phát bệnh trào ngược dạ dày thực quản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-chanh-tuyet/3612365/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.