Chương này được viết theo góc nhìn của Huy Anh.
Kể từ cái ngày trời đánh ấy, quan hệ của chúng tôi trở nên vô cùng mâu thuẫn. Làm bạn không được mà yêu đương cũng không xong. Tôi muốn được là gì đó của em, là gì cũng được, miễn không phải thằng bạn thân có tiếng mà không có miếng. À thật ra thì cũng lời hẳn một nụ hôn, bonus thêm mấy vết cào ngay cổ, nhưng chẳng bõ vào đâu với bốn năm đơn phương của tôi hết.
Dẫu trước đây, tôi yêu đương khá hời hợt, nhưng không phải không biết những chiêu trò cần có để cưa cẩm một người con gái. Đặc biệt, với một thằng vừa đẹp trai, nhà lại còn bán vàng như tôi thì đó chỉ là dăm ba câu chuyện nhỏ.
Điều tiên quyết cần làm chính là phải ở bên cạnh em mọi lúc, mọi nơi. Có như thế thì em mới khắc ghi cái bản mặt đẹp trai của tôi vào nơi sâu nhất trong tim em. Tôi xin thầy Đào đổi chỗ với lý do muốn cải thiện điểm số, học tập chăm chỉ và cần một "người bạn cùng tiến". Người đó còn có thể là ai ngoài em bé Gạo.
Ngoại trừ có thêm thằng chó Trần Đình Nguyên trở thành kì đà cản mũi thì tôi cảm thấy cực kì hài lòng khi được ngồi ngay bên cạnh em. Tôi thích việc được nhìn em chú tâm học bài, thích việc ngắm em buộc tóc, tôi cũng thích nốt hương thơm dìu dịu còn vương mùi cà phê rang trong ấy.
Tôi đoán em vô cùng ngại ngùng khi phải gặp mặt tôi sau nụ hôn trong cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-chanh-tuyet/3612358/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.