Tối hôm đó, tôi ngủ thế nào được, cứ trằn trọc suy nghĩ hoài. Huy Anh nói nó yêu tôi nhiều vãi, vậy là tỏ tình rồi... Tôi có cần trả lời không nhỉ?
Hành động cào cấu vào người nó chính là một câu từ chối rồi còn gì, nhưng mà thật lòng tôi chẳng muốn thẳng thừng từ chối Huy Anh chút nào. Nó thích tôi, tôi thích nó, nhưng mà điều quan trọng là tôi vẫn chưa thật sự đủ dũng khí để bước sang một mối quan hệ mới.
Thế nhưng hôn cũng hôn rồi, tỏ tình cũng tỏ tình rồi, làm sao tôi dám nói chuyện với nó như người bình thường được. Đó là lý do vì sao ngày hôm sau đi học, tôi tránh Huy Anh như tránh tà. Tôi vừa thấy nó đã biến mất như một cơn gió.
Hai tiết đầu trôi qua, tôi mở hết sách vở từ môn này sang môn khác, ra dáng đang tập trung học hành lắm, nhưng có trời mới biết trong đầu tôi toàn cảnh hai đứa hôn nhau đắm đuối ngày hôm qua.
Môi Huy Anh mềm mại lắm ý, hơn nữa, nó còn biết cách dẫn dắt tôi chìm đắm trong sự ngọt ngào mãnh liệt ấy, chỉ là càng về sau, nó càng siết chặt eo tôi, làm tôi phải gào mồm trách móc sao lại bạo lực thế.
Trời ơi Vũ An Mộc Miên! Sao tà dâm biến thái quá vậy? Nếu mọi người có siêu năng lực đọc được suy nghĩ của người khác thì chắc tôi sẽ bị đem ra pháp trường bắn năm chục phát liên tiếp mất.
- Đi xuống canteen với Châu nha Gạo ơi.
Chị bé Chou
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-chanh-tuyet/3595204/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.