Trang Di nửa tháng sau tới chơi, cho dù đã kìm kẹp một chút, hắn lại không có thông báo cho tổng quản thái giám mà trộm chuồn ra, nhưng vẫn bị báo cho Trang Khủng vẫn đang ở chỗ tư thục tiên sinh phải nán lại hơn hai ngày.
Trang Di giật nhẹ khóe miệng, Trang Cửu thong thả ung dung.
Tiền Vinh uống trà, chuyện không liên quan mình.
Trang Di thở dài nói: “Ừm, kỳ thật con vẫn chưa có nghĩ kỹ.”
“Này rất bình thường.” Trang Cửu nói, như trong dự kiến.
Trang Di cắn ngón tay nước mắt lưng tròng: “Nói không chừng thúc cho con gặp Khủng ca ca con liền nghĩ rõ ràng.”
Trang Cửu nở một nụ cười tà ác: “Con cảm thấy có thể sao?”
Trên thực tế, ba người đều rõ ràng, không cho hắn gặp Trang Khủng, chính là muốn hắn không bị nhân tố ngoại giới quấy nhiễu mà nghĩ cho rõ. Như vậy nếu sau này hối hận, cũng không trách được ai.
“Con vẫn còn là một hài tử, thúc ép con như vậy hợp lý lắm sao?” Trang Di dõng dạc nói.
Trang Cửu nhún vai: “Đương nhiên.”
Trang Di đổi mục tiêu: “Tiền thúc......”
Tiền Vinh liếc nhìn hắn, vùi đầu tiếp tục uống trà.
Ba người ngồi trên đại sảnh, bắt đầu lặng yên. Một lát sau, Trang Di mới lại mở miệng, rầu rĩ nói: “Có phải là nếu con nghĩ kỹ rồi, hai người mới cho chúng con gặp mặt?”
“Đây là hai chuyện khác nhau à.” Trang Cửu xuất ra khuôn mặt chiêu bài vô cùng chân thành, “Đã nói nửa năm chính là nửa năm, vô luận là trước hay sau khi con nghĩ kỹ.”
Trang Di suy sụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vuong-gia-yeu-trien-van-quan/1352228/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.