Khi y được đại kiệu tám người nâng thỉnh nhập Vương phủ, thời tiết vẫn là ngày đông giá rét. Đảo mắt đã đến cuối hạ. Nói là hơn nửa năm, kỳ thật cũng là thoáng qua trong giây lát.
Cùng Trang Cửu nhận thức, cũng đã qua hai năm rưỡi rồi.
Ngay từ đầu, cảm thấy nam nhân này càn quấy lôi thôi bất chấp lý lẽ. Dần dần hiểu được hắn, chỉ sợ bên dưới bộ mặt thật thật giả giả kia, chính hắn cũng phân không rõ, liền ẩn ẩn nổi lên một tia cảm thông ── cảm thông cái con mẹ, chỉ sợ chính là đầu sỏ gây tội khiến y từng bước hãm xuống ── tức là ỡm ờ lấp lửng mà đáp ứng “gả vào” Vương phủ.
Tiền Vinh che mặt, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.
Rồi mới kinh hãi phát giác mình đã động tình, sau đó hai người trở thành công khai, lời nói tha thiết của Trang Cửu như vẫn còn bên tai, thiêu đốt lỗ tai y tới mức ửng đỏ.
Nhưng là mình, hình như chính là bị nam nhân kia dây dưa mà tiến tới, trên đường tình cảm, y chính là không có nói ‘không’.
Y đối Trang Cửu, kỳ thật là như thế nào?
Tình ý nhất định là có, bằng không mình ngạo khí như vậy không thể cho hắn đụng vào, còn xâm nhập như vậy, gắn bó hòa hợp......
Còn về tình ý này, có bao nhiêu thực, có bao nhiêu trọng, có bao nhiêu xa?
Y tự hỏi mình. Lại sợ mình không biết đáp án. Trang Cửu đã nói những lời dạng như một đời, nhưng kỳ thật có lẽ ở trong nội tâm y, căn bản không tin. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vuong-gia-yeu-trien-van-quan/1352227/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.