Tiếng ve kêu rầm rĩ giữa hè, thời tiết dần trở lạnh, Tĩnh Hảo bước qua thảm lá rụng đi tới thư phòng của Lý Tạ, vừa mới đẩy cửa ra đã thấy bóng người nhoáng qua bên cửa sổ, lại lóe một cái biến mất sau mái hiên.
Gần đây nàng đã quá quen với cảnh tượng đó, tin tức của huynh trưởng đại nhân một tháng trở lại đây càng đều đặn, giống như đang mưu toan đại sự, ngay cả miệng vết thương trên người cũng chẳng thèm bận tâm, lần trước ngẫu nhiên nàng thấy còn bị miệng viết thương mưng mủ mà hoảng sợ, nói bao nhiêu lần chính chủ cũng chả buồn để ý, chỉ còn cách tự mình chạy đến bôi thuốc cho hắn.
Cũng may vị này còn phối hợp uống thuốc, sau khi nàng cau mày nếm thử một ngụm, hắn liền ngửa đầu uống cạn.
Tĩnh Hảo cầm một miếng mứt hoa quả từ cái đĩa bên cạnh lên, xua tan đi vị đắng trong miệng, một bên túm lấy cánh tay của hắn, thuần thục đè hắn ra bôi thuốc.
Lý Tạ đặt lại chén thuốc lên khay, liếc nhìn động tác của nàng, ngữ điệu bình bình không hề dao động, "Nhẹ chút."
Tĩnh Hảo hận không thể dùng sức véo lên phần thịt không bị thương trên cánh tay hắn, một người có thể bình thản vung đao chém lên cánh tay mình lại cố ý ngã ngựa, mặc kệ miệng vết thương mưng mủ mà còn dám kêu đau.
Lý Tạ nhìn ra ngoài cửa sổ, một phiến lá rụng vừa lúc từ trên cây rơi xuống, lay động rồi rơi vào cửa sổ, nằm bên chân hắn, hắn nhìn chằm chằm một lúc, nhấc chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vat-hi-sinh-boss/1730918/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.