Ban ngày Tĩnh Hảo ngủ nhiều, nên buổi tối khó ngủ, nghe tiếng người đẩy cửa vào, lập tức cảnh giác, hơi nhoài người về phía cửa nhìn, thấy người đến là hình bóng quen thuộc mới thở phào một hơi.
Lý Tạ đứng trước giường nàng, xốc tấm màn giường mỏng manh lên, từ trên cao nhìn xuống, nhìn nàng mới vừa thở phào, khóe miệng nhếch lên, giọng điệu khinh thường, "Gan bé."
Tĩnh Hảo trợn mắt nhìn hắn, "Vẫn còn kém hơn a huynh, đêm thăm phòng muội muội ruột cũng quen cửa quen nẻo."
Nàng vừa mới nói xong, cái trán đã bị búng cho một cú, cũng không quá mạnh tay, "Nói chuyện với ta thì càng ngày càng dẻo miệng."
Tâm trạng của hắn rõ ràng là rất tốt, không có ý muốn so đo thêm với nàng, ngồi trên bàn tự rót nước trà uống, cũng chẳng bắt bẻ đó là trà nguội, lại còn tiện tay rót trà cho nàng luôn, đôi tay lúc thả lên bàn còn gõ nhịp.
Động tác này đã trở thành ngôn ngữ riêng giữa hai người bọn họ.
Tĩnh Hảo ngoan ngoãn đứng dậy ngồi bên cạnh bàn, xích tới gần, tuy răng cái mũi còn hơi nghẹt thế mà vẫn ngửi được mùi rượu trên người hắn, "Lần này chắc huynh được không ít chỗ tốt đấy nhỉ, uống rượu xong không trở về phòng ngủ ngược lại tới chỗ ta uống trà."
Hơn nữa còn dám ngồi trong phòng ngủ của nàng uống trà lúc nửa đêm như thế, lại còn nghênh ngang vào bằng cửa chính, đám tỳ nữ canh gác bên ngoài chắc chắn đã bị ăn giải quyết.
Nàng cũng bưng trà đã lạnh ngắt nhấp một ngụm, giọng nói hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vat-hi-sinh-boss/1730917/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.