Hôm đó người giống Di Thanh hẹn gặp anh, cậu ta mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần tây y hệt hình dáng thời là học sinh
Lâm Quân khẽ nhíu mày, cứ cảm thấy có cái gì đó cổ quái nhưng không thể nhận ra được
Ngược lại người tên Di Thanh kia thấy anh liền rất vui vẻ tiến tới cầm tay anh
" Thật tốt quá, anh tới rồi. "
Anh thấy vậy khẽ rút tay mình ra, mặc dù khuôn mặt người trước mắt rất quen thuộc nhưng anh không chắc chắn có phải cậu ấy hay không
Di Thanh thấy hành động này của anh cũng không tỏ ra thái độ gì, thầm tính toán trong lòng phải diễn thật tốt cũng được
" Hôm nọ anh đột ngột tắt máy khiến tôi rất buồn đó... "
"...Tôi nói rồi mà, do bận đó. "
" Vậy hôm nay anh dành một ngày cho tôi nhé. Được không? "
" ...Vào thẳng vấn đề đi, cậu cũng có chuyện với tôi mà phải không? "
Nhìn điệu bộ lạnh nhạt của Lâm Quân nhưng thật ra có phần nóng vội
Di Thanh cũng không lằng nhằng với anh nữa, dù sao đạo cụ Hoá Thân của cậu ta cũng sắp hết hạn.
" Được, vậy anh tới một nơi với tôi nhé. "
**
Cùng lúc đó Cao Thiên Dụ đang ngồi nghe một buổi thuyết trình, đột nhiên màn hình điện thoại sáng lên hiện thị một tin nhắn đến
Ngay lập tức tâm trạng cậu trở nên tồi tệ, tay siết chặt lấy điện thoại, mở thiết bị định vị rồi đứng lên
" Cậu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-chinh-khoi-dam-dien-rinh-rap/2905086/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.