Phần 2/4
4
Đồng hồ ở góc dưới bên trái của video giám sát hiển thị “tôi” đưa chiếc vòng cổ cho thư ký là vào lúc 7 giờ tối ba ngày trước, nhưng thời điểm “tôi” lấy chiếc vòng cổ ra khỏi két bảo hiểm ngân hàng thì lại là 5 giờ chiều ngày hôm qua.
Mặc dù không hiểu chuyện gì đã xảy ra với hai kẻ giả mạo trong video, nhưng sai lệch khoảng thời gian lớn như vậy cũng đủ để chứng minh tôi không hề đem chiếc vòng tặng cho bà Thẩm.
“Lam Thanh Sơn, anh vừa mới nói là tôi muốn bán chiếc vòng cổ sao? Nhưng chúng ta đã hơn một tháng không gặp, cuộc nói chuyện gần nhất cũng là từ hai tháng trước, anh nghe được tôi nói thế khi nào vậy?”
Lam Thanh Sơn xịt keo tại chỗ, anh ta lấy điện thoại di động ra kiểm tra.
Nhìn qua vẻ mặt, tôi có thể chắc chắn rằng anh ta không tìm ra được chứng cứ gì để phản bác lại.
Nhưng Lam Thanh Sơn lại là một thằng coi trọng thể diện, cho dù có quê mấy cũng nhất quyết không chịu thừa nhận mình sai.
Quả nhiên, anh ta cau mày nói: “Tiên Tiên, anh thật sự không biết sao lại thế này. Nhưng anh mong khi chuyện này kết thúc, chúng ta có thể bàn bạc tiếp về việc đính hôn.”
Sở Lạc Thiên nghe xong không nhịn được bước tới, níu lấy tay Lam Thanh Sơn, nũng nịu nói: ”Anh Lam, còn em thì sao …”
Lam Thanh Sơn nhanh chóng gỡ tay nó ra.
“Nói sau đi.”
Sau khi ghi chép xong biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-chinh-minh/3495259/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.