Yến Trục Quang lắng nghe, tay một chút cũng chưa hề dừng lại, nàng cầm trong tay hai thanh gỗ dài như đôi đũa màu đỏ thẫm.
Tiểu cô nương mười ba tuổi còn treo một cái lọ gốm ở thắt lưng, mỗi lần thanh gỗ chạm vào nhau, liền kẹp ra một con sâu nhỏ hơn cả ngón út từ trong cành khô của linh cốc, cũng không dừng lại giữa không trung mà ngay sau đó hai thanh gỗ kia liền chui vào lọ gốm, lúc lấy ra thì không còn nhìn thấy con sâu nhỏ đâu nữa.
Con sâu nhỏ này chính là Linh Cốc Trùng.
Linh Cốc Trùng là một loại linh trùng rất đặc biệt, bản thân nó không có thuộc tính gì, nhưng nó ăn cái gì, liền sẽ biến thành thuộc tính của cái đó.
Linh điền Nhất Miểu Tông gieo trồng linh cốc, là thuộc tính mộc ôn hòa, lại lớn lên ở trong nước, cho nên đại đa số Linh Cốc Trùng ở Nhất Miểu Tông đều là thuộc tính thủy và mộc, chỉ có thể dùng ba loại đồ vật có thuộc tính hỏa, kim, thổ bắt nó, nó mới không chạy trốn được.
Yến Trục Quang dùng một chuỗi động tác nước chảy mây trôi bắt sâu thả sâu, không có chút nào trì trệ, rất là cảnh đẹp ý vui.
Hệ thống không khỏi cảm khái, mỹ nhân chính là mỹ nhân, dù cho xuống ruộng làm công việc thô bạo như thế này, cũng trông như nàng đang đắm mình trong rừng già đầy hoa, ung dung hái xuống những đóa hoa xanh đỏ.
Không đúng, hiện tại không phải lúc thưởng thức tư thế oai hùng của ký chủ.
"Oa, nàng đúng là có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-bach-nguyet-quang/483862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.