Khương Tửu cầm chín hộp cơm đi tới chỗ cũ rồi mở ra ăn.
Bên cạnh cô còn có một cái "đuôi".
"Sao không lên xe bảo mẫu của em?"
"Không vào, quá nhiều người trông coi em." Tang Điềm vươn đũa vói qua cơm hộp của Khương Tửu, mục tiêu là một miếng xương sườn.
Nhưng ý đồ ăn cắp còn chưa thực hiện được là đã bị chặn lại giữa đường.
"Em không sợ tăng ký hả?"
"Hôm nay em bị đạo diễn mắng cỡ đó, chỉ ăn thịt mới hết giận thôi."
Tang Điềm có chút ấm ức: "Chị Khương Tửu, chị nỡ lòng nhìn em khóc sao?"
Khương Tửu ăn một miếng cơm là nhét vào mồm một miếng thịt, nhướng mày: "Vậy ăn cơm đi!"
Tang Điềm lập tức cảm thấy tim bị một mũi tên ghim vào vang lên tiếng "hự", giận dỗi nói:
"Tình bạn của chúng ta không sánh bằng một miếng xương sườn sao! Chín hộp cơm, chị ăn hết được à?"
"Ăn hết, thậm chí còn có thể giúp đỡ em tiêu diệt hết đống cơm giảm béo của em!"
Tang Điềm lập tức giơ tay che chắn cà men của mình, tuy cơm giảm béo dở thật nhưng có vẫn hơn không mà.
"Hiu hiu, chị không có trái tim mà! Cũng đúng thôi, chị còn tàn nhẫn với thầy Bạc thế thì huống gì là em."
Khương Tửu ăn xong hộp cơm thứ bảy thì nói: "Có đâu, chị chỉ làm theo yêu cầu trong phim, mọi thứ đều dựa theo kịch bản mà triển."
"Éc.. ai nói chị cái này chứ, sao tự dưng chị lại giả vờ không quen biết thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-voi-vo-cua-anh-de-pha-nat-show-nguoi-ta-roi/2666223/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.