Chương trước
Chương sau
Cố Trầm ngửi mùi dầu mỡ trong xe bảo mẫu thì cảm thấy người trước mặt chắc bị đổi hồn mất rồi.

"Ăn cơm." Bạc Nhất Bạch lời ít ý nhiều, cầm kịch bản bên cạnh lên xem.

"Cậu? Với cô ta?"

Cố Trầm cảm thấy hơi khó ở rồi: "Chẳng phải cậu ghét ăn cơm với người khác lắm sao?"

Bạc Nhất Bạch nhấc mi, ánh mắt nặng nề: "Tôi càng ghét kẻ nói nhiều."

Cố Trầm: Tôi nói nhiều?

Anh ấy nắn bóp chỗ ấn đường: "Tạm thời không nói chuyện ăn cơm, vậy cậu hỏi số phòng người ta làm chi?"

Bạc Nhất Bạch không để ý tới anh ấy, thấy có cuộc gọi tới thì xuống xe nghe điện thoại.

Một giọng nam mang giọng điệu trêu chọc cất lên: "Nhận được cờ thưởng chưa?"

"Vớ vẩn." Bạc Nhất Bạch đáp một cách lạnh lùng.

Bên kia bật cười, giọng nói bỗng trầm xuống: "Cậu biết chuyện em gái tôi mà nhỉ..

Năm đó em gái tôi bị bắt về nước, người nhà họ Khương nói là em ấy mất rồi."

"Tôi cũng điều tra nhiều năm qua, chỉ được kết quả là con chó già kia giao em gái tôi cho tài xế, sau đó thì tài xế kia biến mất tăm."

"Trước khi biến mất, người cuối cùng từng tiếp xúc với gã tài xế là một trong ba tên tội phạm bị truy nã lần này."

Người đàn ông thở dài: "Tôi tìm kẻ này nhiều năm, không ngờ hiện tại lại rơi vào trong tay cậu, vậy là thấy đóng phim chán quá nên quay lại nghề chính à?"

Con ngươi Bạc Nhất Bạch trở nên u uất, bên trong lướt qua tia tà khí.

"Khương Lệ Sính vẫn chưa biết tin cậu về nước nhỉ, cần tôi báo cho anh cả của cậu giùm không?"

Bên kia lại mắng: "Quan hệ anh em kiếp này còn cái nịt nha! Tôi khuyên cậu sống lương thiện giùm cái!"

"Bái biệt." Nói xong, Bạc Nhất Bạch cúp điện thoại.



Trong một tòa nhà tại thành phố Z, có người đàn ông vừa cúp điện thoại, miệng lẩm bẩm mắng chửi.

"Đại ca, người kia là ai thế, sao ngạo mạn dữ vậy?" Đầu đinh đằng sau hỏi.

Người đàn ông liếc cậu ta một cái: "Ngạo mạn? Mộ của kẻ trước đó nhận xét anh ta như thế đã mọc cỏ cao bằng mày rồi đó!"

Đầu đinh không tin nhưng đại ca nào muốn tám nhảm với cậu ta: "Mau chóng gọi người! Ông mày sẽ đích thân thẩm vấn, để tao coi thử bọn rác rưởi này đã đưa em gái tao đi đâu rồi!"

Khương Tửu ăn ké cơm trong đoàn xong thì về khách sạn.

Cô bật máy tính, mở Weibo, coi Wechat đã ứ hư tin nhắn, sau đó bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Mấy hôm nay, cái tên Khương Tửu đúng là "thường trú" trên hotsearch Weibo, sau khi vả mặt Tề Lỗi, cô lại là người thành công vả ngược vào mặt ảnh đế Bạc trong ngành.

Bạc Nhất Bạch vào đoàn phim {Hung Đồ}, tin này vừa được công bó, fan càng như ong vỡ tổ.

Khương Tửu vỡ bắt đầu live, những người xem đầu tiên không phải anti mà chính là fan của Bạc Nhất Bạch.

[Mau xin lỗi Bạc thần đi!]

[Sao mà mặt dày được như vậy hả? Ai cần cô chối bỏ quan hệ với Bạc thần? ]

[Tui van cô, né idol nhà tui xa chút! Đi gây họa cho người khác đi má]

[Mị nghi lắm nha, dám cái đoàn phim Hung Đồ kia gài Bạc thần lắm!]

Khương Tửu quét mấy bình luận một cái rồi lắc đầu nói:

"Né xa thì khó á! Không dối gạt gì mọi người, hôm nay tôi vừa quay chung với Bạc thần."

Cô nhún vai, ngay lập tức, số người xem live tăng vèo vèo.

Khương Tửu hắng giọng: "Được rồi, fan của ảnh đế đừng ổn nữa, muốn thì vào Wechat mắng nhé, chứ giờ tôi cũng không đáp lại mấy người đâu."

"Hôm nay là buổi đặc biệt dành cho anti của tôi!"

"Nói tới anti của tôi thì đúng là vô tích sự thật, mau vào phát huy lợi thế sân nhà đi chứ. Thường ngày mấy người mắng ác lắm mà!"

"Mau đè ép fan của Bạc Nhất Bạch xuống đi nào! Lẹ lẹ!"

Tình hình trong khu bình luận không ngừng biến đổi.

[Tức chết tao rồi! Quân đoàn anti kỹ nữ Khương tới rồi đây!]

[Chiến hữu đâu hết rồi? Con ả này kiêu ngạo quá, Khương Tửu, cô cho rằng mình tẩy trắng tinh tươm rồi à? ]

[Anti kỹ nữ Khương đây, phốt đu kim chủ mãi mãi không tẩy được đâu]

[Nói năng gì ác vậy! Vốn dĩ tui còn ghét Khương Tửu, mấy người mắng xong tui hết ghét luôn]

[Lầu trên +1, muốn coi Khương đả nữ đánh người nữa!]

"Hôm nay không đánh người, hôm nay chúng ta sẽ chơi loại có chút kỹ thuật."



Khương Tửu nhướng mày với màn ảnh, sau đó điều chỉnh camera sang màn hình máy tính.

"Thấy được không? Cái nick {Khương chết đi}vào chưa?"

{Khương chết đi}– nick này có thể coi như là nhân vật đứng đầu trong đống anti của Khương Tửu, kẻ công bố clip nóng và ảnh nhạy cảm chính là tên này.

{Khương chết đi}: [Gọi ba mày tới làm gì thế? ]

Khương Tửu bình thản đáp: "Ba tôi chết rồi, you chết chưa? You không chết cũng tốt, đỡ cho tôi phải tốn thời gian đem tro cốt ra ngoài bãi rác đổ."

[Pha phản pháo chất đấy!]

[Mắng nhau với anti trên live, không hổ là Khương Tửu]

[Khương Tửu: Gank nhau không? Chỉ sợ mày chết thôi; Mắng nhau không? Chị mày chưa thua bao giờ!]

{Khương chết đi}: [Mày lịch sự chút được không? À mà loại đ* bị chơi thì đâu ra phép lịch sự!]

Giọng Khương Tửu trở nên lười nhác: "Ai lịch sự với chó bao giờ? Người ta chỉ cho xương hay gậy thôi, chó à, đừng nôn nóng nha!" Nói xong, Khương Tửu rê chuột, nhấp mở một phần mềm máy tính.

Thoáng chốc đã có người chú ý tới.

[Không biết phải hỏi, Khương Tửu đang làm gì thế mọi người? ]

[Đây là Deepfacelab – một ứng dụng đổi mặt, chẳng lẽ Khương Tửu định..]

[Má ơi!]

[Khương Tửu điên rồi sao? Online lật xe hả? ]

Trên màn hình, Khương Tửu bật mở một video.

Trong video chỉ có một nam một nữ, clip không mở tiếng, cơ thể cả hai bị làm mờ, chỉ để lộ rõ gương mặt đang phê thôi.

"Cảm ơn người bạn đã gửi clip cho tôi, vì giữ gìn văn minh trên mạng, những chỗ nhạy cảm đã bị tôi làm mờ, mong quản lý an ninh mạng tha cho tôi nha!"

"Đây không phải là truyền bá văn hóa phẩm đồi trụy! Tôi cần nói vài chuyện quan trọng mà thôi."

"Tiếp theo, cô giáo Khương sẽ hướng dẫn mọi người bài học {Đổi mặt}nha, {Khương chết đi}– còn đang xem không đấy?"

Giọng Khương Tửu vang vọng khắp phòng live.

Giang cư mận đều "điên" cả rồi, Khương Tửu không điên, họ sắp điên, được chưa!

Sau một giây, các loại đậu xuất hiện đầy màn hình.

Trên máy tính, Khương Tửu vẫn đang dùng chuột để thao tác, cô thành thạo đổi mặt mình thành mặt Tề Lỗi.

Video vẫn đang chạy, biểu cảm hiện tại của Tề Lỗi trông phê pha vô cùng.

Hoàn toàn không thấy lỗi chút nào!

[Ui cha, kỹ thuật đổi mặt đỉnh thế!]



[Toi rồi, tôi không dám nhìn mặt Tề Lỗi nữa]

[Tề Lỗi: Đây là lần ông đây bị gài thảm nhất!]

[Khương Tửu làm thế là sao? Mục đích là để chứng minh mình bị vu oan à, những bức ảnh và clip kia đều là ghép? ]

Giọng Khương Tửu vang lên đều đều:

"Trình độ không ra gì thì về học thêm hai năm đi rồi ra nghề, cho rằng làm anti của tôi thì không cần kỹ thuật chuyên môn à?"

"Lần này đổi mặt coi như bỏ qua, loại cùi bắp đạo đức chả ra gì này còn được phát căn cước à?"

"Lần sau đăng clip nhớ ghép cho kỹ, thêm nữa, đừng tìm nguồn trên mạng, được không vậy? Kiểm tra trùng lặp, biết cái này không?"

Bình luận loạn cả rồi:

[Sắp bị Khương Tửu chọc cười ẻ rồi, đây là lần kiểm tra trùng lặp bị nhắc thiếu tôn trọng nhất]

[Anti: Tui không xứng làm anti của Khương Tửu]

[Khương Tửu tự mình chỉnh anti, còn là kiểu dân công nghệ bóc mánh nữa chứ]

[Tôi mới mở ổ đĩa D, phát hiện mình có clip gốc nàaaa]

[Vậy là có người cố tình ghép clip và ảnh để gài Khương Tửu hả? Làm vậy hình như là vi phạm pháp luật rồi á!]

Màn ảnh chợt lắc lư, mặt Khương Tửu lại xuất hiện trên màn hình.

Cô nở nụ cười, đuôi mày rũ xuống mang theo sự khiêu khích và ngạo nghễ.

Ánh mắt như nhìn xuyên qua màn hình, đánh thẳng vào lòng người.

"Bịa đặt được mười nghìn like, mua hotsearch, bị chia sẻ hơn năm trăm lần, chừng đó ăn cơm nhà nước no luôn."

"{Khương chết đi}– you còn đó không?"

"{Khương chết đi}– mong là you vẫn còn sống nha!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.